Sống trên xe buýt ở thủ đô – Cửa hàng Phở tấp nập người ra vào mua sắm, các tài xế chạy xe ôm công nghệ khác xếp hàng chờ thay phiên nhau ngồi. Chị Mai Thị Quý (Hà Nội) không bao giờ quên nhắc người gửi bỏ túi bóng vào túi bóng đựng bát phở, một lát chanh và vài lát ớt. Sau khi giao hai bộ Phở, cô bẽn lẽn “hỏi” khách “Nhân tiện, anh giúp em với”
Một ngày của chị Kui bắt đầu với một đơn hàng như vậy. Hơn một năm trước, người phụ nữ sinh năm 1976 đã quen với những buổi sáng, trưa, tối trong thời buổi bận rộn của nghề xe ôm. Các đơn đặt hàng sáng sớm, trưa và tối đều đắt hàng. Khoảng thời gian còn lại được sử dụng bởi việc đi lại bằng xe buýt.
Chị Mai Thị Quý chở khách của quán nước từ phố Nguyễn Khảm đến phố Cái Bộ, Hà Nội. Ảnh: Nha Trang.
Hơn 9h sáng, chị Quay vừa xuống xe từ phố Tsai Bốc thì nhận được điện thoại của chồng, cũng là một xe ôm công nghệ cao: “Hôm nay đơn nhiều không em. Bạn có khỏe không? Không có bất kỳ ứng dụng nào, nó sẽ luôn tồn tại. ” Cô cười khích lệ: “Khỉ thật, nhưng cái đám cháy này ‘nổ’ mà không kịp.” Cô rẽ vào hàng trà đá, vén lại mái tóc dài, lau mồ hôi rồi uống một cốc nước để lấy lại tinh thần. thể lực. Cô không xem “độc chiêu” mới mà dùng cách tính điểm thưởng. “Từ sáng đến giờ mình có 10 đơn, mỗi đơn 3-5 điểm tương đương gần 20 điểm. Nếu hôm nay đắt hàng, tích lũy 80 điểm, bạn sẽ nhận được 200.000 Gojek tiền thưởng.” — Chị Quý thân mến Đăng nói chuyện với chủ quán trà đá và đọc một số chuyên mục tin tức trên báo. Cho đến giữa trưa là thời gian cao điểm giao đồ ăn, cô vội vàng xin điểm thưởng.
Kể từ khi chuyển sang chạy xe ôm công nghệ cao, bữa ăn đầu tiên của Quay là lúc 2 giờ chiều. . Không hẹn mà gặp, cô trở về ký túc xá trên phố Huangjie và gặp chồng ở nhà. “Gia đình tôi đã lắp một nồi cơm và hâm lại một bát thịt đã nấu từ đêm hôm trước cho nóng. Tôi đang nấu thêm một nồi canh cà chua và bắp cải. Hai vợ chồng mong chờ bát cơm từ 4 giờ chiều. Cô nhớ lại: “ Trong giờ cao điểm, cô ấy cung cấp đồ ăn nhẹ khi bận chở khách hoặc ăn tối.
Chuyến đi khứ hồi đã kéo cô Kui đi nhiều nơi trong thành phố cho đến 11 giờ đêm. Về nhà, thấy điện thoại báo có khách đặt xe từ Xiadong về Hoài Đức, nhìn quãng đường hơn chục cây số, chị ngập ngừng rồi giục chị nhận lời, chị lẩm bẩm: “Giờ người ta không được. Đi xe cũng tội, chỉ muốn thêm nữa, hơn 70.000. “Về đến nhà, chồng tôi liên tục chửi bới không ngớt:“ Vừa rồi là xế hộp công nghệ cao, bị trộm xe rồi mà mày không sợ à? “Cô ấy cởi bỏ bộ quần áo bụi bặm và chỉ cười và nói:“ Tôi thấy một khách hàng thật thà tốt bụng ”.
Đi cả ngày trên đường, những người lái xe như chị Quý không chỉ chống chọi với những cơn đau, lưng, xương khớp đau nhức, miền Bắc còn hứng chịu những trận mưa rào, gió mùa, mùa đông 13,15 độ, chị luôn tranh thủ dậy sớm mở máy. Và thói quen đợi lệnh rồi liều mình cưỡi sóng gió, để giữ ấm cho cơ thể, ngoài việc mặc áo khoác đồng phục, cô còn khoác thêm áo len, áo phao nhưng mưa phùn vẫn thấm từng lớp .
Rời thành phố Nam Định của Hà Nội đến thành phố Tràng, huyện Xuân, chị Kui làm nhiều nghề khác nhau, từ bán cơm bình dân, chở hàng thuê đến chợ đầu mối Long Biên, đến làm công nhân. “Công ty” làm đồng tài xế cho Gojek, nhưng đi xe ôm thì thấy sướng vì thời gian rất thoải mái, hôm nào mệt thì nhận được mấy đơn, ngày nào cũng được 500.000 đồng “làm ruộng” là sướng rồi. Đã nhận được hơn 30 yêu cầu, rủi ro chỉ có điểm thưởng khi khách hủy đơn hàng Có lần “bỏ bom” với 5 ly trà sữa và tiêu hết 180.000 đồng, cô đã mang về cho gia đình mình, nhưng đã có lúc Hai ổ bánh mì bị nổ tung nên hôm đó đổi cho bà. “Vừa có bom vừa được thưởng thức món ngon là may mắn lắm rồi, chứ không dám tốn nhiều tiền ăn hàng ngày đâu”, bà Kui cười và giữ Thái độ lạc quan, chị Kui xem lại số điểm tích được trong ngày để tính số lượng đơn hàng sẽ nhận Ảnh: Nha Trang (Nha Trang) -Sau khi nhận được nhiều đơn hàng trong vài ngày, chị Kui quay sang Hoàng. Hoa Thám), tự thưởng cho mình một giỏ hoa lan và treo hoa lan trên cửa sổ nhà để tạm bớt tiền thuê nhà, một hôm nhờ gia đình đổi bát, cô đi siêu thị mua đồ tươi và một ít hoa quả, Hai vợ chồng dành hết tiền tiết kiệm để xây ngôi nhà ống hai tầng ở quê đủ chỗ cho cả nhà ăn Tết trong ba ngày, chồng chị hết lần này đến lần khác thở dài: “Xây nhà rồi khóa cửa, nhờ vả họ hàng. Cứu giúp. “Chắc cô ấy động viên:“ Thôi cố gắng vài năm nữa, vợ chồng xây thêm sân, thêm tường, rồi già đi. “-Ông Quy không coi mình là phi công kỹ thuật.Làm việc chăm chỉ, chỉ một phút buồn ngắn ngủi, khi cô hàng xóm khoe tóc và quần áo đẹp để đi làm. Cô ấy ở đó trong bộ đồng phục màu xanh lá cây, mặc một chiếc áo dài tuyệt đẹp, và cô ấy chỉ mặc nó trong các buổi lễ tôn giáo.
Niềm vui của món ăn
Đúng lúc Quý phi trên đường Hà Nội vào TP HCM, chị Dương Thị Ngọc Phượng đứng dậy mở quán Bún Bò Huế 022 tại chung cư Nguyễn Thiện Thuật, quận 3. 5 giờ chiều, cô và mẹ bắt tay vào nấu canh với các con. Nguyên liệu đã chuẩn bị từ hôm trước. Đầu tiên, bạn hãy nhặt rau sống và sắp xếp bàn ghế, bánh mì tròn kiểu Pháp, một đĩa chanh, ớt … để thu hút những thực khách đầu tiên. Sau đó, tôi nhanh chóng mở máy và chờ đợi “một vụ nổ” trên Gojek.
Trong hai tháng qua sau khi tham gia hệ sinh thái Gojek, tôi đã quen với việc đặt hàng trực tuyến. Ngay sau khi chuông điện thoại reo, tài xế đã đến lấy hàng. Trong khi chần sơ, sắp xếp thịt bò và rau sống, người tài xế báo cho cô nhiều tin tức khác nhau trên đường phố Sài Gòn. Trên cầu chỉ có một chiếc xe ben, vựa sầu riêng ngày nay đã lỗi thời… Nhiều khi bác tài xếp hàng dài luôn miệng hỏi han rất khó rồi mới nhờ mẹ mang chè. bát. Đá họ đi và mời họ uống để giải tỏa cơn khát.
Bà Dương Thị Ngọc Phượng tặng món Bún bò Huế cho tài xế sân ga đối tác. Ảnh: Phương Phương .
Cô Phương bưng bát bún riêu lên, chan nước lèo và hành hoa. Mẹ cô từ miền Trung vào Sài Gòn kiếm sống và nuôi con bằng tiền quyên góp từ quê nhà. Sự nghiệp của anh vẫn không tốt. Năm ngoái, do nhà người quen kê bốn bàn nhỏ nên cửa hàng phải chuyển từ đường chính vào hẻm nhỏ khiến lượng khách giảm hẳn. Chẳng bao lâu, bản dịch của Covid-19 ra đời và ngày càng trở nên phổ biến. Cô nhớ lại: “Thu nhập bị cắt một nửa. Cả gia đình 6 người phụ thuộc vào lương bảo vệ của chồng. Buổi tối thấp đến mức chưa từng có dịch”. Rồi mọi người bảo cô đang tính bán hàng online. Trong một thời gian dài, cô không biết cách tạo ra một cabin và bán nó cho ứng dụng chỉ sử dụng điện thoại cố định. May mắn thay, được sự giúp đỡ của chương trình “Giữ Cho Em Ở Lại” trên HTV9 của GoTV, cô đã nhận được một chiếc điện thoại thông minh hướng dẫn cách chụp ảnh mì và cách bán hàng trên mạng. Từ đó lượng khách ổn định dần, đồng Việt Nam ra đồng vào nuôi hai con khôn lớn.
Trong thời đại mới của bán hàng “kỹ thuật”, chị Phương cảm thấy khó chịu về cách nhận đơn và báo cáo mọi thứ. Hàng ở đâu. Có khi chuông điện thoại reo, cô liều mạng cố gắng vận hành ngay nhưng phải đợi cả chục phút sau mới thấy tài xế đến. Sau đó, cô quen với những “khách hàng” đam mê không bao giờ ăn ở nhà hàng. Để có được một tô bún bò ngon, không chỉ có nước dùng đậm đà mà các nguyên liệu khác cũng phải được nêm gia vị vừa ăn, nấu vừa chín tới. Quán này chủ yếu bán gân bò và bắp, đúng kiểu nấu bún bò. Takeaway khách hàng nên được đóng gói trong hộp chắc chắn với đủ gia vị bên ngoài để họ nếm thử. Rau đắt tiền vì dễ có mùi. Hai tháng sau, Phương hiện đã thành thạo trong việc đóng gói mì mang đi mà vẫn đảm bảo tiêu chuẩn riêng của mình.
Chủ quán bún bò Huế càng vui hơn khi có nhiều người đặt hàng online và đến đây ăn thử. “Cửa hàng này bán rất chạy trên ứng dụng. Một vị khách bình luận vui vẻ. Nhiếp ảnh: Phương Phương.
Từ 11 giờ sáng, cuộc gọi đặt hàng online” bùng nổ “, cô Phương bận rộn vào Sài Gòn Khăn gói dạo phố nhưng vẫn không quên tô mì đầy ngõ .. Trưa chị đóng cửa hàng nấu nướng rồi quay lại công đoạn sơ chế ban đầu là món bò hầm để chuẩn bị nguyên liệu cho ngày mai. “Cuộc sống ngày nào cũng thế. Trước đây, mưa nắng không có khách nên sản xuất ra ít hơn. Kể từ ngày Gojek mở bán, bạn không phải lo lắng về thời tiết bất thường vì khách có thể đặt mua đồng đều. Tôi đi du lịch rất chăm chỉ, vì vậy tôi hy vọng thời tiết tốt trong suốt cả năm. “- Hơn 11 giờ trưa và 2 giờ chiều, Phương đã thu dọn nguyên liệu vào quán phở, đóng cửa nghỉ ngơi trong căn hộ nhỏ, ở Hà Nội, chị Quý cũng vô hiệu hóa đơn và về nhà anh ta. Bữa tối. Với sự trợ giúp của nền tảng công nghệ, chồng cô đã kết thúc một ngày bận rộn và đơn đặt hàng đặt nhiều hy vọng.