Anh Đỗ Ngọc Kiên gắp thịt chim cút cắt hạt lựu, con diều nhanh chóng mở mỏ sạch sẽ. Người đó vuốt ve con chim một hồi, đưa tay về phía con chim đang bay, rít lên đòi ăn.
– Người dân xung quanh Công viên Hòa Bình vừa tập thể dục vừa thả diều. Đặc biệt, các em nhỏ trong công viên rất háo hức xem biểu diễn của các chú chim và thích thú với sự dũng cảm của chúng.
Con diều đầu mùa 1 nặng 0,5 kg, lông màu nâu sẫm, khi mọc đầu có bụng màu trắng, cánh màu nâu. Hầu như chiều nào anh Ken cũng dắt chim ra công viên huấn luyện. Ảnh: Phạm Ngà .
Khi con diều ăn hết 400 gam thịt chim cút, anh Kiên dừng huấn luyện. “Bạn phải cân nhắc lượng thức ăn hàng ngày cho nó để đảm bảo không quá đói mà cũng không quá no, thèm ăn thì cho về, còn no thì mất. ”, Giáo viên giáo dục giải thích. Trung bình lượng ăn của diều lửa tương đương 10% trọng lượng cơ thể, vì vậy người chăn nuôi nên cân gia cầm trong khoảng 1 tuần để tính lượng thức ăn phù hợp. Diều là loài chim săn mồi thuộc bộ ăn thịt nên dễ thích nghi với biến đổi khí hậu, giảm thiểu dịch bệnh. Tuy nhiên, do loài chim này sống hoang dã nên quá trình thuần hóa rất phức tạp. Trước khi chú voi con (tên của diều) vâng lời chủ như bây giờ, hầu như ngày nào Ken cũng dắt nó ra sân tập.
Ba tháng trước, con voi lại là một chú chim non nhút nhát. Ở những nơi đông người, những chú cò kè luôn bám vào băng ghế. Trước khi tháo khăn bịt mắt để giúp diều ổn định và bớt hung hăng, anh Kiên phải dành vài phút để vuốt ve và ôm. Trong giai đoạn huấn luyện đầu tiên, càng đan nhiều người thì chim sẽ càng quấn quýt và vâng lời.
“Lúc đầu nó giống như con diều của bạn tôi,” ông Ken nói, chỉ vào con vật cưng của bạn trong giai đoạn đầu huấn luyện.
Anh Kiên, bạn là 2 trong số 10 thành viên của Câu lạc bộ Huấn luyện Raptor Thủ đô. “Hà Nội hiện có khoảng 4 câu lạc bộ, toàn khu vực phía Bắc có khoảng 20 câu lạc bộ, từ khi thú chơi này nở rộ vào đầu năm 2016, đã có hơn 400 thành viên. Do bận đi dạy và kinh doanh nên anh chọn cách cải tiến tàu lượn của mình. Thay vì chọn dòng săn mồi.
Tuần đầu, thiếu gia dày dặn kinh nghiệm nên chỉ bắt được hai con, tôi mua hơn 3 triệu đồng, trong nháy mắt mất trắng. Nhưng sau đó anh lại chọn một con diều lửa khác tên là “Con gà trống” về làm giống, anh nhận là “Cha đẻ của môn Sinh vật” vì anh đã nuôi loài chim này từ hai ngày nay và anh chỉ có gà. Chuyện nhỏ vậy thôi .—— Anh Jian tham gia các nhóm, hội để học hỏi thêm kiến thức tích lũy kinh nghiệm chăn nuôi bò. Cậu bé 8 tuổi Đỗ Bảo Vũ (Đỗ Bảo Vũ) cũng bỏ trò chơi điện tử và theo bố đến Công viên Hòa Bình. Diều được huấn luyện ở bãi đất trống trước Công viên.
Kiên, chú bò diều hâu mùa 2 được coi là thành viên. Ảnh: Nhân vật cung cấp.
Bò là loài chim có tính cách. Ở nhà Mặc dù được chủ tắm rửa cho ăn nhưng nó rất ít khi lại gần, vừa chạm vào là nó đã quậy phá và cố gắng hoạt động, tuy nhiên việc đi chơi, bay lượn tự do khiến chủ nó lắc lư, ngoan ngoãn hơn, sau hơn một tháng huấn luyện không hề bị còi. Jian nói: “Tôi thậm chí không gọi điện thoại, nhưng chơi bóng rất chán. Nó biết chủ của nó ở đâu.” Chim ăn thịt phương bắc. Con chim đã lớn, và vẻ đẹp đặc trưng của nó là “vẻ đẹp” của nó. Nó bay cao và ném rất đẹp. Nó có màu trắng tinh từ đầu đến bụng, nhô ra giữa cánh và lưng màu đỏ. Bé Vũ nhỏ tuổi nhất trong số hơn 50 thí sinh tham gia nhưng rất tự tin vào phần trình diễn của mình vì biết Bò rất quen. Vũ siết chặt tay, con chim sải cánh tung bay trên cao. Một phút sau khi chinh phục bầu trời, nó nghe thấy tiếng còi và lập tức hạ cánh trong tay cậu chủ nhỏ. Cậu chủ nhỏ ném miếng mồi lên không trung, chim bay sạch sẽ giúp cậu bé có thêm khẳng định. Vào ngày này, con trai của Ken đã giành được vị trí đầu tiên. Sau khi nhận được máy định vị, cha con cậu bé đã đeo vào con chim quý.
Tôi tin chắc rằng như một người trong gia đình ho, chuyến đi chơi của gia đình ông Jian cũng đưa ông đến đây. Tuy nhiên, trong chuyến đi đầu xe điện đến Yanbai vào tháng 5 năm 2020, cha con anh đã để những người bị bỏng nước bay đi, nhưng anh đã không thấy nó vào buổi chiều. Tiếng còi vang lên, và tên vẫn chưa thấy đâu. “Rất ngọt ngào, rất dũng cảm và dễ bị bắtTôi lo lắng, nhưng vẫn hy vọng rằng chú chim thông minh của tôi sẽ tìm thấy nó. Ông Jian nhớ lại sự bồn chồn khi đó.
Trên cao, không có tín hiệu, anh ta đặt máy định vị cho con chim. Đêm đêm, ông Ken cha con trằn trọc, chờ tiếng chim về. Sáng hôm sau, một người đàn ông ở Hà Nội nhờ người quen cho xe máy đi qua từng nhà trong đám hỏi. Vẫn không thấy con bò nào.
Gia đình ông Ken háo hức chờ hai ngày rưỡi để đưa họ đến Hà Nội. Một ngày sau, anh nhận được cuộc gọi thông báo về cái chết của họ. Để xác nhận ngày anh ta chăn gia súc, họ đã mở máy định vị và màu lông giống như mô tả.
“Là đàn ông, tôi không để mình khóc trước mặt vợ con mà như một người bạn thân vừa qua đời”, anh Ken nói. Bé Vũ vẫn còn sững sờ gọi tên chim vào mồm, phải mấy tháng sau chúng tôi mới thở phào nhẹ nhõm vì thiếu bò. Ngọn lửa của ông Jian chỉ mới bốc lên trong hơn một năm. Những người đáng yêu và giàu lòng nhân ái muốn cảm ơn những người được đào tạo tốt. Ảnh: Phạm Nga.
Mất Bo rồi, anh Kiên mua thêm hai con diều nữa, chiều quay lại công viên tập. “Ở Hà Nội, có rất nhiều người chơi chim săn mồi, nhưng anh Ken là người kích thích tôi nhất và cũng là người kích thích tôi nhất. Tôi cũng học hỏi được nhiều điều từ việc huấn luyện chim với anh trai mình”, anh Nguyên 36 tuổi. Đức Tùng) nhận xét về một bạn cũng là thành viên của Hanoi Raptor Club, mùa đầu tiên mới chỉ là mùa thứ 2 nhưng tăng hỏa lực và mang đến cho chủ nhân sự nhiệt tình không ngớt. Cuối ngày, người dân đổ về công viên để ngắm chim rừng ngồi trong lòng chủ nhân: “Cảm giác thuần hóa thú rừng tự nhiên ngoan ngoãn, thân mật, quấn quýt lắm”, anh đùa với vài bạn trẻ. Người đàn ông: “Mua đi lo cho chúng nó không cần uống nữa” .—— Phạm Nga