“Nuôi gà là lần khởi nghiệp thứ ba của chồng tôi. Cách đây 15 năm, anh Trần Văn Mạnh, 50 tuổi, chủ lò gạch, bắt đầu“ gặp khó khăn ”. Chuyện mang gà đi
Bố mất sớm, mẹ ốm đau nên chàng trai 20 tuổi bị gia đình giục lấy vợ, sau khi cưới vợ chồng anh mơ ước mở lò gạch để làm giàu. Ông đã thành công, từ năm 1990 đến 2005, thu nhập từ gạch ngói của ông đạt 50-100 triệu đô la Mỹ một năm, là một nông dân, ông đã “cẩn thận” quy đổi toàn bộ tiền lãi thành vàng rồi gửi vào ngân hàng. Ông đã đốt lò nhiều lần, phá hoại mùa màng của bà con, phải đem tiền đền tội, hai năm sau, các lò gạch đều được lệnh ngừng hoạt động, ông phá lò, chuyển sang nghề cám, chăn nuôi lợn. Dịch lợn tai xanh hoành hành, tiếng bán có người mua, nợ nần chồng chất, cảm thấy bấp bênh nên anh từ bỏ việc nuôi lợn và rút dần để tìm việc khác, hiện anh đang làm việc tại 2 trang trại này. Mỗi ngày nuôi 30.000 con gà đẻ trứng, thu nhập bình quân mỗi ngày khoảng 12-15 triệu đồng Ảnh: Phạm Nga .—— Những ngày buôn cám, gặp nhiều người nuôi nên anh biết cách nuôi. Gà đẻ trứng. “Vốn khởi nghiệp và chi phí thức ăn cho mỗi con gà trung bình 150.000 đồng / năm. Nếu tốt, một con gà có thể nhả ra khoảng 320 quả trứng. Bán 1.000 đồng / quả thì lãi 170.000 đồng. Nuôi 3.000 con mỗi năm sẽ tạo ra sự khác biệt. “Lợi nhuận vượt quá 500 triệu đô la Mỹ”, ông giải thích và giải thích lý do chuyển đổi.
Năm 2008, hai vợ chồng đến ngân hàng rút tiền và vàng, xây dựng trang trại và khởi nghiệp lần thứ ba. Sau khi tham quan, thấy cách thiết kế chuồng trại và lắp đặt hệ thống thoát nước khoa học, anh nhớ về nhà tự xây nhà. Năm đầu anh nuôi 3.000 con gà đẻ trứng, thấy thích thú nên sang năm thứ hai anh tăng đàn lên 15.000 con.
Một mùa đông sau 3 năm mở cửa, Mạnh thức dậy lúc 4 giờ sáng. Không nghe thấy tiếng gà, làm như bình thường. Khi đến thăm khu chuồng trại, anh đã thu hút sự chú ý của hàng chục người truyền thông. Khi còn sống đứa trẻ lợm giọng, bỏ ăn, phân xanh trắng do bệnh Niu-cát-xơn (phân gà). Ông chủ biết rằng năm đó là một vấn đề lớn. — Những ngày sau đó, hai vợ chồng bắt đầu cuộc chiến “giải cứu gà”, ngày nào anh cũng cho gà uống thuốc và tiêm thuốc đến hai giờ sáng, nhưng điều này vẫn chưa đủ. Vợ chồng anh nông dân nằm trên giường nghe tiếng gà bệnh thở hổn hển, lo lắng tiếc nuối. Rạng sáng cả hai chia tay nhau. Thời kỳ đỉnh cao năm đó lên tới 300.
Đại dịch năm đó đã giết chết hơn 5.000 con trong số 15.000 con gà trong trang trại của ông. Những con sống sót không còn có thể đẻ trứng. Anh chị tiếp tục thế chấp sổ đỏ và vay ngân hàng gần 1 tỷ đồng để giảm trọng lượng đàn gà mới. “Đây là lần đầu tiên gia đình tôi phải đến ngân hàng để vay tiền. Không ai tiếc tiền mất tiền, nhưng anh ấy động viên tôi làm tất cả những gì tôi đã làm và anh ấy sẽ mất tiền học phí”, Bei nhớ lại. Vài năm sau, con gà chết vì bệnh cũ. Người nông dân không muốn mất học phí lần thứ ba. Anh ấy đã tìm kiếm một công ty hạt giống mới, và họ đã thuê một bộ phận khác để chăm sóc chúng. Để giảm chi phí và tăng lợi nhuận, Chi cục đã tránh sử dụng vắc xin gây bệnh cho gà. Từ đó, anh mua gà về dùng hàng ngày và tự tiêm phòng. Bằng cách làm nhiều việc không cần sổ sách, ngồi tiếp khách, đàn ông vẫn đọc được tên hơn 10 loại vắc xin, lịch tiêm phòng cho gà hàng năm. “Hiện tại, tôi chỉ cần sự trợ giúp của kỹ thuật cho bất kỳ bệnh lạ hoặc phức tạp”, Mạnh nói. – Ông Hà Văn Bắc, Giám đốc một công ty thú y, cho biết: “Mẫn là người chăm chỉ, ham học hỏi, có chuyện gì với gà, anh đều tìm cách tư vấn và thấu hiểu, cả năm trời không phải nhờ chúng tôi tư vấn. Một trang trại trên địa bàn huyện có hơn 15.000 con gà, mỗi năm hai trang trại với 30.000 con gà cung cấp khoảng 5-6 triệu quả trứng thương phẩm Ảnh: Phạm Nga .—— Năm thứ hai, đàn gà tái đàn Tăng trưởng ổn định nhưng lại nảy sinh một vấn đề khác là trứng gà không ai mua để bán, anh Mạnh lên xe chạy qua các thị xã Hải Dương, Hưng Yên, Hải Phòng và đổ cho cán bộ chợ bán 1.000 đồng / quả. 900đ, nhiều đại lý làm ăn không được, vay 3-4 tháng kiếm tiền, sau này anh mua xe tải 2,5 tấn, chở trứng về đại lý rồi nhập âm từ công ty về mang theo. Quay lại trang trại kiếm lời, ngày càng nhiều gà bỏ đi, trang trại giảm đàn, cầu nhiều hơn cung nên giá trứng vượt quá 2000 đồng / quả, Mạnh trúng tuyển.Mỗi ngày lãi trứng đạt 15 triệu đồng. -Năm 2017, vợ chồng anh bàn chuyện đầu tư 6 tỷ đồng mua hơn một ha đất để mở rộng trang trại. Lần này, bà Bei phản đối. “Một người mệt quá, tôi không thể làm gì được”, cô tức giận nói với chồng. . Anh chỉ cho vợ chỗ nào xây chuồng gà, chỗ nào đào ao thả cá, chỗ nào trồng cây ăn quả. Người chồng ngậm tăm, nghĩ quẩn hỏi vợ tích góp vốn liếng, mua gà, mua bao nhiêu thức ăn, khi nào hoàn trả. Bà Bảy nói: “Trước khi ông ấy tính toán, tôi cũng làm như vậy.” Bà đã tin lời “nông dân” và đầu hàng. Hiện có hai trang trại với 30.000 con gà và 900 đô la dưới ao. Chống lại cơn bão giá. Tháng 10 năm ngoái, anh trở thành một trong 63 người được nhận Bằng khen Nông dân Việt Nam xuất sắc năm 2020. – Vợ chồng ông Mang hiện thuê 6 công nhân làm việc cho hai trang trại. Ông giao lại cho người con trai cả ở một trang trại ở Long Xuyên (Duẩn Khê). Thỉnh thoảng vợ chồng anh sử dụng hệ thống camera lắp trên điện thoại để kiểm tra hoạt động trang trại của con trai. Ảnh: Phạm Nga.
Có trong tay hàng tỷ đô la, nhưng nông dân đã quen với áo phông sẫm màu và quần chống bụi. Trong một lần háo hức làm việc đồng áng, anh ta mặc quần cạp cao vào cửa hàng mũ bảo hiểm và yêu cầu chủ bán ba cái đầu. Người đàn ông nhìn khách từ đầu đến chân và nói: “Gia đình tôi ở thành phố, thu nhập 15 triệu đồng một tháng, tôi chỉ đội những chiếc mũ bình thường. Nông dân không cần một chiếc mũ đẹp.” Anh Mạnh nghĩ: Một ngày làm việc ở nông trại “, nhưng anh ấy chỉ mỉm cười và chuyển sang hàng ghế khác.
Mười năm trước, ngôi nhà hai tầng này được xây dựng từ năm 1991, cách trung tâm thành phố chỉ 3 km, ở trang trại, gia đình ông Mạnh ít về vì niềm đam mê gà chưa “hạ nhiệt”. ký tên”. “Vào ngân hàng, vợ chồng tôi cũng lặng lẽ với số vàng kiếm được từ ngày làm lò gạch lãi, có khi tiền mua được nhà, mua xe”, anh nói.