Những người hàng xóm đi qua vừa tưới nước cho luống rau trước nhà vừa nắm tay bà N’Goen hái bưởi rồi quay lưng bỏ đi. Cô gái vừa đặt quả bưởi trên chiếc bàn ngoài khung cửa sổ cũ thì gà vịt cứ quây quần kiếm ăn. Sau khi vẫy một bữa ăn nguội cho họ, cô kéo ống tay áo đẫm mồ hôi trên trán và mỉm cười hài lòng. Một cô gái trẻ tốt nghiệp khoa thiết kế kiến trúc của trường đại học thiết kế đồ họa cho biết: “Mình mới về quê được 6 tháng nhưng chỉ mong cuộc sống của mình được bình yên như bây giờ”
Trên mảnh đất thuê 100m2, Sáu tháng qua, chị tự xây căn nhà cấp 4 rộng 20m2 cạnh nhà chị gái và cải tạo vườn để trồng rau, nuôi cá. Ngày nào tôi cũng đổ ra luống, dựng hàng rào, lát đường… giờ cây cối xanh tươi. Cây hoa giấy, chú dậu của vườn đã bén rễ nơi gò đồi, ngày nào vươn cành cao. Nhà xa chợ, không có siêu thị nên mảnh vườn là nơi cung cấp thực phẩm hàng ngày cho chị Ngoan. .
Nguyễn Thị Ngoan bên vườn cải cùng vợ chồng con gái chị gái. Ảnh: Nhà cung cấp.
Là một nông dân ở Jinbang, Hanan, Ngoan phải làm việc bán thời gian để kiếm sống trong thời gian theo học Đại học Kiến trúc. Sau khi tốt nghiệp ra trường, cô xin trở thành một chuyên gia thiết kế đồ mộc, tham gia vào việc biến đổi đồ chơi trẻ em. Tới đó, tôi được xem phim tài liệu về việc nuôi cá hồi thượng nguồn, ý tưởng làm cá gỗ với nhiều thông tin khác nhau như cá voi xanh bảo vệ môi trường, cá chép cho thấy con người tiếp tục chăm chỉ để vượt vũ môn hóa rồng… ra đời. Ban đầu, không ai tin rằng sản phẩm này có thể bán được.
– Đã xuất cảnh rõ ràng và mở một cửa hàng nhỏ bán các sản phẩm tự tay thiết kế. Cô chuyển đổi cửa hàng từ một nơi ẩm thấp, gần phòng vệ sinh ít người quan sát, thành văn phòng đăng ký được nhiều bạn trẻ theo đuổi. Kể từ đó, Muyu của Ngoan bắt đầu nổi bật, và những khách hàng đầu tiên đã xuất hiện.
Cuộc chuyển dạ dần ổn định thì mẹ ốm nặng. Trước khi mất, bà dặn dò con gái út: “Con đừng như mẹ, bớt làm đi, giữ gìn sức khỏe.” Tháng 2 năm nay, bà chủ tiệm bất ngờ tiếp quản cửa hàng. Do phiên dịch Covid-19, chỉ sau ba tháng ở khách sạn, Ngoan bắt đầu tính đến một hướng đi mới và rời thị trấn. Ngoen nhớ lại lời đề nghị của mẹ mình và nói: “Về nhà, xây một ngôi nhà nhỏ, thiết kế một góc làm mộc, với một mớ rau nhỏ phía trước … Tôi sống như thế này.” — Xem xét ngày hôm nay, cô ấy Ngày hôm sau, tôi gọi điện cho chị Ruan người Thái và nhờ chị thuê mảnh đất cạnh nhà. Chị gái phản đối và đề nghị cô tiếp tục “kiên trì” ra Hà Nội, không về quê làm chuyện đau lòng. Cô nói: “Bố mẹ tôi sẽ ở nhà dù họ đi đâu.” Không ai có thể sống thay tôi. “Được làm điều mình yêu thích là lẽ sống.” Tôi sống theo sở thích của bản thân. Tận hưởng sự yên bình và tĩnh lặng là một cuộc sống ngọt ngào “, anh Ngoan nói. Ảnh: Nhân vật cung cấp .
Tự thiết kế nhà và vườn trên mảnh đất 100m2 của anh Ngoan, không cần bản vẽ, Mọi ý tưởng chỉ có thể truyền đạt cho thợ xây qua miệng, để tiết kiệm chi phí, một mình chị làm hết chỉ trừ công của thợ, loại bỏ những cánh cửa cũ, dùng giấy nhám lau hết bụi bẩn và sơn, sau đó mới dùng đến cửa và hàng rào. Để tiết kiệm nhân công, cô gái còn tự xây nhà bằng gạch trên lưng, mỗi viên gạch nặng 20 kg nhưng hàng ngày cô phải chà ron, xúc đất, xây tường rào, đổ đất để cải tạo vườn … Những việc trước đây anh chưa từng làm, 3 tháng sau tay anh trở nên thô ráp, run rẩy mỗi khi cầm bàn chải, mất hơn một tháng anh mới tìm được chiếc bàn chải quen thuộc để làm việc, ngôi nhà nhỏ đáng mơ ước đã ra đời. Vốn là người yêu thích đầu bếp và thủ công mỹ nghệ, anh Ngoan đã tự thiết kế gian bếp bằng vật liệu gỗ, tre, nứa và trang trí bằng cá gỗ, sống một mình nên đồ đạc trong nhà cũng đơn giản, ngoài căn bếp nhỏ với hai ô cửa sổ đón nắng còn có Một văn phòng đủ để kích thích sự sáng tạo hàng ngày .—— Sống ở một đất nước ồn ào và phồn hoa như thành phố, mỗi ngày Ngoan thức dậy lúc 6 giờ sáng, sau đó cho gà, vịt, chó mèo ăn, tưới cây, hái hoa và đi loanh quanh Đi dạo ngắm cảnh vườn tược, tâm trạng vui vẻ nhất thì chị bắt đầu làm cá gỗ bán online, buổi chiều sau khi hoàn thành công việc chị tự nấu ăn, chơi với cháu gái trong phòng hoặc thu dọn những thứ nhỏ nhặt như cành cây. , Ném gỗ, vỏ trứng …trang trí. Khác với Hà Nội, Ngoan có nguồn lực dồi dào để hiện thực hóa ý tưởng của mình. Có sản phẩm mỗi ngày. Mỗi tuần cô chỉ đi chợ ở thị trấn một lần để bổ sung nguồn thịt tươi từ chợ phiên. Những nguyên liệu sẵn có trong nhà cũng đã xuất hiện trong thực đơn, nhưng không phải mất thời gian suy nghĩ xem hôm nay ăn gì.
Quê hương của con gái Hà Nam vẫn làm cá gỗ để bán trực tuyến hàng ngày. Cô chỉ bắt đầu làm và bán cá gỗ khi cô đã khỏe lại. Ảnh: Do nhân vật cung cấp.
Ở quê tôi năm nay 27 tuổi, tuy vẫn có thể đi làm bình thường nhưng cuộc sống không có nhiều thay đổi, chỉ khác là có mảnh vườn và đàn gà vịt cần được chăm sóc. Hàng ngày, cô vẫn có thể liên lạc với bạn bè và gia đình thông qua Internet. Những lúc rảnh rỗi, Ngoan lấy máy ảnh ra chụp mọi người bên cạnh, hay ra vườn hái cỏ, trồng cây để tận hưởng niềm vui ở công viên. . Nếu một ngày cậu chủ yêu cầu và cậu muốn, vì không ai biết ngày mai cậu sẽ ra sao, thì hôm nay cô muốn sống trọn vẹn. -Tôi làm theo sở thích của tôi. Tận hưởng sự thuần khiết và bình yên bên trong là một cuộc sống ngọt ngào “, cô gái 27 tuổi nói.