Anh Trương Công Lễ sinh năm 1973, là con út trong gia đình có 7 anh chị em tại một làng thuần nông huyện Yên Thành, Nghệ An. Trong cuộc trò chuyện, người đàn ông ít nói, ít cười mang đến cho người đối diện cảm giác tự tin và ấm áp. Khi vào bếp cho lớp, gương mặt anh toát lên vẻ cương nghị và cương quyết. Anh hiện là giám đốc Trung tâm đào tạo đầu bếp chuyên nghiệp khu vực phía Đông Hà Nội.
Năm 1989, sau khi tốt nghiệp cấp 3, Lê đã thi đỗ đại học và các kỳ thi giáo dục nhưng đều thất bại. Thương mẹ, anh vất vả nuôi bảy người con. Tuy nhiên, anh vẫn thích quay lại trường ngoại giao nên tiếp tục học tiếng Anh. Chàng thanh niên 18 tuổi gầy gò đồng ý làm bất cứ công việc bán thời gian nào để kiếm tiền học ngoại ngữ, từ làm cúc áo mang về nhà cho đến cưa trống … – Đầu bếp Trương Công Lễ luôn tập trung vào bếp. Ảnh: MT .
Trải qua rất nhiều vất vả, khi được nhờ nấu ăn trong một quán ăn nhỏ, tôi cảm thấy rất vui. Công việc này từ 9 giờ sáng đến 11 giờ đêm, từ nhóm bếp than đến dọn dẹp, kể cả đi chợ. Buổi chiều, khi mọi người đang nghỉ ngơi vắng khách, anh bị cuốn hút vào cuốn sách giáo khoa tiếng Anh nhàu nát. Bên ngoài, anh được gọi để nói chuyện và nhận lệnh. Anh nói: “Lúc đó, tôi cảm thấy hào hứng, tự tin và thích học ngoại ngữ.” – Khoảng một năm sau, tôi gặp ông ngoại ở Hà Lan để cung cấp việc làm cho một công ty nước Phần Lan, ông đến xin việc và nói: “Tôi muốn làm việc ở đó để có thu nhập tốt hơn và có cơ hội giao tiếp bằng tiếng Anh, nhưng trong các nhà hàng, tôi chỉ gặp người nước ngoài 2-3 lần một tháng.” Khi vị quản lý Phần Lan được phỏng vấn, họ nói rằng các nhân viên cũ. Tất cả đều là phụ nữ, ngoại trừ việc thuê anh ta vì anh ta có thể nói tiếng Anh.

Dù thế nào đi nữa, anh cũng từ tốn, được nhiều người yêu quý. Sau khi người phụ bếp nghỉ ốm, mọi người thấy không vui, anh Lễ đã tự giác vào bếp. Nó lâu ngày không quen với đồ Tây, lâu ngày không tập, mò mẫm nấu nướng, trong bữa ăn có người nói đùa “Làm sao con bò đó muốn gặm đế giày”. Đến sớm và cố gắng hoàn thành việc nhà lúc 9 giờ sáng và vào bếp. Trong thời gian làm việc tại đây, anh quyết định rời đi vào năm 1992 để làm việc tại một nhà ăn tập thể Singapore tại Hà Nội.
Khi đó, nhiều người bạn của tôi thích đi khách sạn, nhà hàng trên khắp cả nước. Ông Lê giải thích, nhưng tôi thấy khi đất nước thu hút được vốn đầu tư nước ngoài thì liên doanh mới có tiềm năng tăng trưởng rất lớn.
Thực tập sinh thực hành khóa học nhập môn khi tham gia lớp đầu bếp của thầy Trương Công Lệ. Ảnh: MT .
Tại nơi làm việc mới, anh không chỉ hoàn thiện được nghề bếp, có cơ hội giao tiếp tiếng Anh với nhiều người đến từ các quốc gia khác nhau, đồng thời anh còn học được cách quản lý khoa học và chặt chẽ. Người Singapore. Anh được sếp tin tưởng và được cất nhắc lên vị trí cấp cao. Năm 22 tuổi, anh được mời về làm bếp cho một khách sạn bốn sao liên doanh ở Hạ Long.
“Đây quả thực là một bước ngoặt rất lớn. Bản thân tôi mấy năm trước cũng không ngờ tới. Muội muội, nàng lo nhóm than cho người khác nấu, giờ lại đứng trên bếp sáng, nhận lương cao ngất ngưởng. Ở đó có xe đưa đón, đến chỗ ở tiêu chuẩn “khách sạn, phòng giặt là, dọn phòng …”, thanh niên 45 tuổi này nhớ lại.
Biết không chắc mình sẽ bị từ chối, anh Lê không ngừng cải thiện. Kỹ năng nấu nướng, kỹ năng quản lý và khả năng ứng xử của anh ấy …
Khi anh ấy có cơ hội gặp vợ chồng đại sứ Đan Mạch vào năm 1997, đây là một dấu mốc quan trọng khác. Họ mê mẩn bữa ăn, họ yêu cầu được gặp đầu bếp rồi chủ động mời anh ấy đi cùng. Người chủ gia đình từng là đại sứ tại Hà Nội nhìn thấy cơ hội mới, đã nhận lời vào làm việc tại đại sứ quán ba năm và ở đây cho đến năm 2010. Giống như ở khách sạn, tôi luôn phải nếm thử ở cửa hàng tạp hóa. Đủ loại ẩm thực Á đến Âu … cũng gặp phải những tình huống bất ngờ.Thời kỳ cao điểm không như ý muốn, vì chính khách đang tiến đến bàn tiếp tân thì bát đĩa bị vỡ, đầu căng như dây đàn, tập trung Không ai dám hỏi chuyện, anh yên tâm cho đến khi đồ ăn được dọn lên bàn, có lúc tưởng tiệc là buổi tối nhưng hóa ra buổi trưa khiến anh trở mặt. Thức ăn trống hoặc dở. May mắn thay, đây chỉ là giấc mơ trong hầu hết mọi tình huốngMọi nghi ngờ đều được giải quyết. Le said.
Ông Trương Công Lễ bên vợ và hai con trai. Ảnh: NVCC. Với trung tâm dạy nấu ăn chuyên nghiệp, năm 2013 ước mơ này đã thành hiện thực. Từ đó đến nay, trung tâm đã đào tạo từ 300 đến 400 đầu bếp mỗi năm. Hiện tại, anh Lê vẫn tiếp tục sử dụng ngoại ngữ để tìm kiếm đối tác nước ngoài, mong muốn đưa được nhiều thực tập sinh xuất khẩu lao động sang New Zealand, Đức, Nhật Bản, Romania … – Anh cho biết: “Nấu ăn là một nghề quý, và Tôi nghĩ không thể học thêm được gì nữa, đồng thời ở nhiều nước phát triển, nghề ẩm thực rất được coi trọng và mang đến nhiều cơ hội phát triển ”. Lê .
“Tôi rất biết ơn cuộc sống học đường. Thầy đã dạy tôi rất nhiều điều một cách nhanh chóng và nhanh chóng, điều cần thiết để tạo nên một cuộc sống. Thực tế, có nhiều cách để thành công, và dù ở lĩnh vực nào cũng cần phải nỗ lực rất nhiều Anh Lê khai.
Anh Francis Pang, quản lý khách sạn Hạ Long (lúc đó anh Trương Công Lễ là bếp trưởng ở đó) cho biết anh Lê là người, một đầu bếp sáng tạo, tận tâm và hóm hỉnh với cách ứng xử khéo léo. Trực tiếp quản lý hơn 4 năm, khi giao trọng trách cho anh, anh luôn cảm thấy hài lòng và tin cậy, hai người đã làm việc cùng nhau, giữ liên lạc suốt 20 năm và thường xuyên trao đổi, hỗ trợ.