Học hỏi những người bạn bình thường trên cấp 3 là một nhiệm vụ khó khăn. Năm 12 tuổi, Hạnh là học sinh khuyết tật duy nhất nhưng hòa đồng với bạn bè, rất tự tin và nghị lực. “Năm ngoái Hạnh chưa đỗ đại học. Hạnh tự lập nghiệp bằng cách tự đi xin việc. Hạnh ra Hà Nội rồi về Sài Gòn nộp hồ sơ quảng cáo ở một số nơi. Hạnh làm việc nhiều trên máy tính và nhớ lại ước mơ trở thành kỹ sư máy tính từ khi còn nhỏ. “Mình nghĩ mình cần phải đi học, và nỗ lực của mình bao nhiêu năm mới thực hiện được ước mơ của mình”, Hạnh nghĩ.
Trong đợt nhập học năm nay, Hạnh xin bố mẹ cho đi học lại. Bà Hợp rất vui trong lòng và ủng hộ con trai: “Anh em, con cháu học không giỏi thì cũng làm thuê, con hư thì học càng khó tìm được việc làm phù hợp” — – Tự tin, hòa đồng với gia đình và bạn bè. Ảnh: Nhân vật cung cấp .
– Tháng trước Hạnh một mình bắt xe vào Biên Hòa nộp hồ sơ vào khoa CNTT trường ĐH Honghu, đây là bến đỗ cuối cùng “Chim cánh cụt” miễn toàn bộ học phí.
Qua bài viết Sau khi biết chuyện Hân, ông Lin Jinxiong, 65 tuổi, chủ quán phở ở Biên Hòa, đã chủ động đến gặp Hân, cách đây nửa tháng, Hạnh chuyển từ ký túc xá đến nhà ông Hong, cách trường khoảng 3 km rồi đi học.
“Tôi biết sức của Hạnh, nhưng tôi vẫn âm thầm quan sát trạng thái của anh, từ khi đến đây, Hạnh làm tất cả mọi việc một mình, trừ việc rửa bát sau bữa ăn, vì bát sứ nặng và trơn. “Nên chẳng cần ai giúp cả”, anh Hùng nói. “Đặc biệt là Hạnh. Sau một năm đi làm, lớn lên mình tự tin hơn. Ngay từ đầu năm học, mình đã tích cực tìm hiểu và đọc nhiều tài liệu về ngôn ngữ lập trình. Tuy hơi lo lắng nhưng mình sẽ cố gắng hết sức.” Đối với. ”Hannah mỉm cười.