Thôi đoàn tụ với gia đình để ông bà được sum vầy. Bởi vì suy cho cùng, “Tôi đã không chăm sóc bố tôi như bà tôi.”
— Khoảng sân giữa hai tòa nhà có các hoạt động thể thao vào mỗi buổi chiều. Ảnh: Hoàng Phương
Chuyến thăm bốn ngày cho một gia đình 11 người chỉ kéo dài một tháng. Để cùng nhau vượt qua đại dịch lần thứ hai, họ đã cùng nhau “kỷ niệm không hẳn vui nhưng cũng không tồi. Điều quan trọng nhất là cả gia đình được bình an vô sự”. Hết thời gian cách ly, vợ chồng anh mới lo chuẩn bị quần áo, sách vở cho hai con vào năm học mới. Khi bản dịch hoàn tất. Những ngày khó khăn, anh được mọi người trên bãi biển giúp đỡ quá nhiều, chủ khách sạn, nhân viên khu du lịch hướng dẫn tận tình các bước để cả nhà vui lên. — Mấy ngày cuối thời gian cách ly, chiều nào Hoạt cũng đi dạo trong sân. Vào tháng Vu Lan, áo anh có đám rối đen ở ngực. Cô bé nín khóc vì lo con sụt cân quá sẽ khiến mẹ đau lòng. Chiều 26/8, Hult rời khu cách ly, đến mộ thắp hương cho cha. Cô rất tiếc vì không thể đưa bố sang Pháp dự lễ tốt nghiệp và nhận bằng tốt nghiệp của con gái vào cuối năm nay.