Ngày 7/12, tức 2 tuần sau khi mất chú chó mù tên Vàng, anh Trần Khắc Ân rất vui khi được một người quen đuổi việc. Anh siết chặt chú chó, cười liên tục và thể hiện nỗi nhớ bằng hai tay ôm ngực. Anh đã tự lo cho mình một chuyến “nghỉ mát” tại nhà một ngày. Anh ta còn làm bìa cứng trước khi đứng ở chòi dưới chân cầu Thủ Thiêm (quận 2) và nhờ người viết lại chữ “cưới” làm “đám cưới” cho chị Vàng và chú chó mới. -Anh An lặng lẽ, không biết chữ, không biết đi lau giày trên đường Vân Lung và Lê Thánh Tôn (TP.HCM, Q.1) hàng ngày ở Thái Lan.
“An còn sống. Gia đình hơn 20 tuổi. Ban ngày cởi giày, tối ngủ ngoài đường nhưng rất lễ phép, thật thà. Tuy nghèo nhưng rất tự lập, Ai có ích mà không chân thành thì không nhận “. Anh Sang, 60 tuổi chạy xe ôm, sống chung với một người quen anh An lâu rồi. Anh ở Bến Nghĩa Quận 1. .
Đi đâu anh An cũng mang vàng theo để tiện chăm sóc, giải trí (anh An và anh Tấn cách đây 3 năm). Ảnh: Đình Tuấn .
Ba năm trước, khi ông An nhìn thấy Vương bị mù cả hai mắt, bỏ lại ven đường, ông đánh giày và nhấc chân lên. “Vàng quý như con, cháu sẽ chăm sóc chu đáo. Chó ốm thì lo. Hết thuốc, nghỉ làm để lo cho bản thân. Chính gương mặt của nó đã làm tổn thương mọi thứ. Cau mày”, anh Sang nói. Anh cũng thấy có người muốn mua giúp một con chó đắt tiền nhưng Ann từ chối.
Khi nó còn nhỏ, ông An đã cho nó vào giỏ đựng đồ đạc và dụng cụ cá nhân. Khi lớn lên, Ann cầm giỏ trong một tay và con chó trong tay kia. “Hai người ở với nhau như hình với bóng. Chủ ăn thịt chó. Anh Sáng nói:” Trưa đêm nó ngủ ngoài đường, con chó ở bên canh chừng. “., một người con trai vàng bị mất, bực bội không chịu ăn uống, gặp ai cũng hỏi nhưng không nói được chữ. Tên, ảnh và số điện thoại của An để khi mất sẽ dễ tìm hơn. Ảnh: Phường .
Anh Nguyễn Thắng, một sinh viên thú y (32 tuổi, ngụ phường Bến Nghé, quận 1,) biết An và chú chó, do thường xuyên được gửi đến chăm sóc nên anh quyết định Cái này. Hãy tìm chúng. He Tôi đăng thông tin lên mạng xã hội và tìm kiếm các lò mổ, công viên, nơi đông người, công trường ở quận 2 và quận 9.
“Nhiều người nói đừng tìm nữa, vàng đã đành bị giết, nhưng tôi cảm thấy buồn. “Tang nói. Vàng có đặc điểm là chạy khi buồn ngủ hoặc tìm kiếm chủ nhân của nó.
Vào ngày 3 tháng 12, một phép màu đã xảy ra. Một công nhân xây dựng nhìn thấy vàng trong cống và tóc anh ta phủ đầy Bùn được dùng để tắm và ăn uống, đến tối, người đàn ông đưa “người bạn” mới đến ngã tư đường, một người qua đường thấy con chó đang treo trên dây xích, bộ lông trông như vàng nên đã báo cho Tang.
Sau khi chuộc Anh Vạn, anh Đường về tắm rửa, tỉa tót và tiêm thuốc bổ cho con vật này, sức khỏe tốt rồi đặt lại cho anh An.
Anh An Dưới chân cầu Thủ Thiêm ở quận 2 dựng một túp lều tạm bợ bằng tấm bạt, gạch cũ, không có điện, mấy người muốn có nước sinh hoạt, chỉ có mấy cái ghế, cái bàn là đủ dùng, nhưng nguồn cung cấp. khan hiếm vàng. Anh ta dùng Dew tắm, thuốc nhỏ mắt, xịt côn trùng, vài chiếc áo sơ mi xinh xắn, kẹo và một quả chuối cho anh ta.
Anh ta đánh bóng đôi giày vụng về của mình và ôm con chó bằng cả hai tay. Ảnh: PT.
Về dự án sưu tập vàng trong thời gian tới, anh ấy giơ 5 ngón tay và cho xem dụng cụ đánh giày, tức là anh ấy dành 5 ngày một tuần để đánh giày. Sau đó, anh ấy nhấc hai ngón tay lên, chỉ vào quán cà phê vỉa hè, và giúp quán kiếm thêm thu nhập trong hai ngày cuối tuần, nói xong anh ôm chặt lấy “người bạn” của mình, mặt đối mặt Gió thổi buổi trưa khiến tấm bạt bay tung tóe, che mất hai người. đang chơi với con chó .—— Mừng rỡ khi nghe anh Thắng: “Tôi tìm được vàng, nên giờ là ông An của tôi. Hắn sắc mặt, tức giận lắc đầu, đưa ngón tay qua lại, ý bảo “Không phải, vàng là của ta.”