Tất nhiên, chất lượng của các trường cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Học phí cho mọi công dân gần như miễn phí, nhưng các khoản trợ cấp khác (ăn trưa, hoạt động ngoại khóa …) rất khác nhau tùy thuộc vào thu nhập của gia đình. Những gia đình nhận trợ cấp thì trả rất ít, nhưng nếu cha mẹ cùng là quản trị viên, họ có khi phải trả phụ phí gấp mười lần những gia đình “nghèo” (tôi phải đặt trong dấu ngoặc kép vì nhiều người vẫn còn đầy đủ). Nhưng không thích đi làm mà ở nhà nhận tiền tiêu vặt). Đồng thời, ở Việt Nam, nếu thu nhập cao, bạn vẫn có thể chi tiền mua bảo hiểm hoặc đầu tư để trang trải chi phí học tập và y tế chất lượng cao. Một mặt, các khoản dự trữ bắt buộc do chính phủ thu thông qua thuế, mặt khác, các khoản dự trữ tự nguyện mà bạn có thể tự cân đối theo nhu cầu của mình, thực ra không khác gì nhau.
3. Bạn đã chuẩn bị tinh thần và thể chất chưa?
Nhiều người nghĩ rằng chỉ cần bán hết nhà và gom hàng ra nước ngoài là đủ. Nhưng chi phí sinh hoạt ở các nước phát triển cao hơn nhiều so với Việt Nam. Có khi bán căn nhà to ở trung tâm thành phố lớn Việt Nam cũng chỉ mua được căn hộ nhỏ ở ngoại thành, vay cả chục năm cũng không đủ tiền. Nhiều người nghĩ rằng họ có thể mua nhà và thuê xe ở nước ngoài, nhưng họ không biết rằng hầu hết mọi người đều phải vay tiền ngân hàng để mua và trả nợ cả đời. Rồi các hóa đơn hàng tháng, thuế hàng năm cũng phải chịu áp lực khủng khiếp. Đôi khi phải đi xa hơn nữa mới thấm được nỗi nhớ về từng góc phố, từng món ăn, từng khoảnh khắc đầm ấm bên gia đình, bạn bè. Ở các nước phát triển, chủ nghĩa cá nhân rất được coi trọng. Thêm vào đó, cuộc sống bận rộn khiến mọi người không còn quan tâm đến nhau. Đồng nghiệp chỉ giao du trong công việc và hiếm khi trở thành bạn thân. Vì vậy, nhiều cộng đồng Việt Nam ra đời để kết bạn với nhau. Tuy nhiên, đôi khi trong số những người này, một số người không hợp với họ cho lắm, hoặc nói chuyện với họ với tần suất như nhau. Nhưng bạn có nhiều lựa chọn. Việc chọn bạn Tây hoặc bạn Tây, và không giới hạn với những người bạn có cùng tính cách hoặc cùng sở thích. -Cuộc sống hối hả và bận rộn giống như một cuộn dây công nghiệp, cuốn theo tất cả mọi người. Trong tuần, ai cũng bận rộn với công việc đến 6 giờ đến 7 giờ tối. Về nhà, bận ăn, lo cho con, chỉ muốn ngủ. Mỗi cuối tuần, mỗi gia đình sẽ đi siêu thị trong cả tuần cuối tuần để mua sắm, sau đó dọn dẹp nhà cửa trong ngày, chủ nhật đưa con đi công viên hoặc đưa con đến nhà bạn ăn tối (tất cả giải trí hay nhà hàng thì đắt, đi nhiều thì không phải trả tiền.)
Nếu đáp ứng được những thách thức trên, bạn có thể thử một năm xem gia đình mình có thích nghi được với cuộc sống ở đất nước này. Nếu chỉ khám phá vài ngày, vài tháng, bạn vẫn chỉ là khách du lịch cưỡi ngựa xem hoa, không thể nào thấm thía nỗi nhớ nhung, cô đơn hay áp lực bộn bề của cuộc sống thường nhật. -Nguyễn Phước Huyền Anh