Một buổi sáng tháng bảy, hôm đó là ông tổ bảo vệ dân phố khu phố 2, phường Hiệp Bình Phước, ông Nguyễn Đình Lũy, 55 tuổi, quận Thủ Đức, ra về vì vừa tan ca. Làm việc ngày hôm trước. -Tuy nhiên, bắt đầu từ 5h sáng, anh ta bay qua bùng binh ở Bình Phước và phát hiện nghi vấn ma túy trong 10 ngày qua. Bên ngoài áo phông denim và áo khoác trench coat, nhiều người nghĩ anh là một người chạy xe ôm. Tôi sẽ đi tuần xe buýt vài vòng bất cứ khi nào khách yêu cầu anh ta phải nhường các tài xế khác.
Sau khi phát hiện người đàn ông là hai thanh niên không đội mũ bảo hiểm, tôi bấm điện thoại thì hoa mắt, anh Lục Nghị đã gọi điện cho cảnh sát lân cận trình báo và đi theo một mình. Hai thanh niên đến một chỗ vắng bên đường cao tốc dừng xe, một cô gái đang dắt chiếc túi nhỏ màu đen đi trên đường. Cuộc giao dịch giữa ba người diễn ra trong tích tắc, ông Lui bất ngờ lao tới. Một tên không bỏ chạy mà lấy dao từ trong túi quần ra tấn công. Ông Lục Nghị lắc tay, rồi khép tay, khép chân đều đặn để đối tượng nằm trên đường. Đúng lúc này, cảnh sát ập vào bắt giữ cô gái.
Những ngày không trực tại trụ sở khối, ông Lũy không ở nhà mà đi tuần đường. Ảnh: Diệp Phan.
Về chiến công của anh Lũy, Trung tá Nguyễn Ngọc Hải, Trưởng công an huyện Hiệp Bình Phước, cho biết: “Công an truy bắt tội phạm ngoài những ngày công vụ ở huyện hay tham gia cùng với Lũy cũng tích cực theo dõi và Các đối tượng bị bắt, đa số là đối tượng buôn bán, nghiện ma túy, thường xuyên làm hơn nhiệm vụ được giao, biểu tượng của sự bình yên và tự tin Ông Lý Văn Hà, 60 tuổi, một xe ôm hoạt động bình thường tại ngã tư Bình Phú Cho biết: “Người dân chúng tôi gọi khu vực này là ‘bùng binh Lũy’ vì từ khi có anh ở đây tình hình rất khủng khiếp.” Cái tôi ở đây đã hoàn toàn thay đổi. Bọn buôn ma túy khó qua mắt được “- Ông Luy Cuộc chiến chống tội phạm bắt đầu từ việc trộm xe đạp. Năm 1999, anh chở con gái gần 7 tuổi đến một cửa hàng ở chợ Bà Chiểu, quận Bình Thạnh. Anh lắp xe đạp trên vỉa hè, anh vào cửa hàng bảo con gái coi xe đạp. Khoảng 5 phút sau, chiếc xe ô tô dừng lại, cô gái đầy vẻ sợ hãi. Ông Lự vừa giận bọn trộm, vừa thương con, ông chỉ tay lên trời trấn an: “Ông trời đã ban cho mình rất nhiều, sau này mình có duyên nhất định sẽ có lợi cho xã hội, bắt hết bọn trộm cắp kiểu này. “-Ba năm sau, anh theo một người bà con từ Hiệp Bình Phước về quận Thủ Đức làm ăn. Hàng ngày, sau khi chở cá từ chợ đầu mối về cho vợ bán, ngoài việc chạy xe ôm, anh còn chạy xe ôm tìm về nơi ở.
Ông Lê Văn Vương, 68 tuổi. Hơn 10 năm qua, một cụ già trong cộng đồng Linh Trung đã nhiều lần chứng kiến lòng tốt của ông Lũy. Anh cho biết: “Vòng xoay này là tụ điểm của nạn móc túi, trộm cắp, một số người chạy xe ôm cũng lợi dụng lúc xảy ra tai nạn để bắt người bị nạn, trong số khoảng 8 người thường xuyên đi xe ôm. Chỉ có Lũy mới dám to tiếng, nhưng thường khuyên anh em làm việc thiện giúp người bị nạn, Luy rất ngỗ ngược ”, nói chuyện với cái nắm tay thường xuyên. “Tôi đã thấy một cảnh sát quát mắng anh ta. Anh ta từng nói:” Dù là phạm tội, anh cũng không được phép hoạt động như một băng đảng. ” “-Ông Lũy là Đội trưởng bảo vệ dân phố 2 phường Hiệp Bình Phước. Ảnh 11 năm: Nhân vật cung cấp .
Năm 2009, do góp công trộm cắp nên được điều động cùng bảo vệ khu vực gần đó. Lũy Người chồng nhớ lại mong ước trước đây của mình, kinh tế gia đình ngày càng sung túc, giàu có nên anh tình nguyện tham gia hoạt động này. – Vì anh Lũy gặp nhiều “đổ vỡ làm ăn” nên cộng đồng địa phương bắt đầu nhắn tin, gọi điện. Vợ chồng ông dọa: “Tao biết nhà mày và con mày đang đọc sách.” Lúc đó, ông thường nói với cô con gái duy nhất: “Hãy chú ý kính chiếu hậu ngoài đường, nếu con thấy bất thường. , Hãy gọi ngay cho bố. “Cuối cùng, vì lý do an toàn, anh ấy đã quyết định chuyển vợ con đến một khu vực khác.
Trong 10 năm qua, anh Lũy đã bắt hàng trăm tên tội phạm tại đồn cảnh sát, nhưng hiếm khi bị thương. Anh ấy vẫn rất đau ốm. May mắn thay, vì anh đã được điều trị HIV không cần võ thuật và tham gia nhiều khóa huấn luyện chuyên môn,Những người chống lại anh ta có thể đàn áp họ.
Trung tá Hải cũng cho biết: “Ông Lũy dù đã lớn tuổi nhưng rất dũng cảm, nhanh nhẹn, không ngại chạy vào di tản. Ông Lũy chưa bao giờ nghĩ rằng công việc của mình có thể thay thế chính quyền, bởi theo Anh bảo, việc tìm và săn phạm nhân là chuyện bình thường nhưng người dân nào cũng có thể tham gia, không ai bắt mình phải làm việc này, nhưng ông trời đã cho mình một cái nhìn tội lỗi thì mình đành chịu thôi “- Anh chỉ bảo vệ nơi mình sinh sống Bên cạnh sự an toàn, đôi khi cũng có những niềm vui bất ngờ. “Có người nói. Anh ta sau đó bị tôi bắt trong hành vi mua bán ma túy, sau này tôi thấy anh ta quay lại cảm ơn và bảo nhờ ra trại này mới có thể trắng tay. Hiện anh ta đang học lái xe tải để xây dựng lại bản thân”. Cuộc đời.
Nhưng cũng có lần suýt chết, cách đây 3 năm, Luy đang đuổi theo 2 tên tội phạm trên một chiếc ô tô tốc độ cao thì bị một tên khác húc ngã, gục xuống, gục đầu rồi lật ngửa trên đường. Sau hàng chục lần bị bắt hết, hôm đó về đến nhà gọi điện cho con gái mà nước mắt tuôn rơi trên má vì thấy cô đơn, đến ngày 11 thì tình cờ nằm nhà 10 ngày. “Còn vết thương vẫn chưa lành hẳn, anh xỏ giày đi ngoài đường một tuần, anh khác hẳn trước đây, gương mặt sạm đen vì cháy nắng, nhưng khi không có nhiệm vụ, anh Lục Nghị lại ra đường ngồi. Ngồi xe ôm của anh ấy, tôi có thể nhớ được một tháng, nhưng bây giờ suy nghĩ của tôi đã chậm hơn, nhưng tôi vẫn sẽ ngăn chặn tội phạm cho đến khi tay chân run lên. Luy nói chắc nịch .—— * Một số ký tự tên đã được thay đổi .—— Diệp Phan