Người đàn ông lặng lẽ đứng nhìn chiếc áo choàng màu vàng cao gần 30m. Anh mở to mắt, những đường nét trên trán anh kéo dài qua lại. Với kinh nghiệm của một người làm nghề cưa 27 năm, anh biết không dễ để giảm bớt độ khó của cây tràm này, bởi đây là loại cây thân to, hàng chục nhánh đủ loại, đường nông thôn, nhà dân phía dưới. -Sau một hồi tính toán, ông chủ và chủ nhà tranh cãi về “kịch bản”, thấy cành ngân hàng bị đổ, họ đều cho bảo vệ các nhà bên dưới để không làm hỏng bê tông. – Công cụ chính của anh Đông chỉ có cưa máy và dây thừng. Ảnh: Diep Phan .
Buộc một chiếc cưa dây nặng 7 kg, anh Đông dùng một sợi dây thép khác quấn quanh thân cây có đường kính khoảng 50 cm làm giá đỡ rồi nhanh chóng trèo lên. Khi đang ngồi trên một cây lớn, anh ta tháo cưa máy, chỉnh lại mũ và nổ máy.
“Bác Đông đặt trước hơn một tháng mới đến, nhưng tôi quyết định đợi. Đó là hàng xóm của xưởng cưa, nhưng tôi chỉ tin tưởng vào công nghệ của chú Đông. Tôi hoàn toàn tin tưởng vào người khác. Tôi không chắc. Tôi vô tình bị ngã khi đang chơi. ”Ông Cai Qian To, 60 tuổi, Tian Jiang, chia sẻ kinh nghiệm của mình.
“Vùng này không ai đẹp bằng ảnh của chú. Chỉ có ảnh mới thấy cây dừa. Chúng tôi thường nói vui: ‘Chú Đồng, cây nào khó làm'”, ông Rân Văn Đồng, năm nay 50 tuổi nói. Các đồng nghiệp của anh cho biết thêm, họ chứng kiến cảnh anh chặt phá từng cây dừa, nhiều người đặt biệt danh cho anh là “Vua khỉ miền Tây”.
Anh Phạm Thanh Tùng Tùng sinh ra trong một gia đình nông nghiệp ở thị trấn Á Thái Đông, huyện Caibi, thành phố nổi tiếng với nhiều loại cây ăn trái nên anh Đồng bắt đầu leo núi từ khi còn nhỏ. Năm 23 tuổi, gia đình vợ mở xưởng cưa, anh Đông theo phụ hồ. Có lần, anh mượn cưa ở xưởng về nhà chặt cây trong vườn. Thời gian đầu, tôi chỉ dám hái ở dưới vườn, hễ thấy cây đổ về hướng nào là tôi đổ xuống mà không lo bị đụng. Khi đã thành thạo, tôi mới dám chặt cây ngoài đường, họ thấy mình làm được nên thuê, chăm chỉ và thành quen cho đến bây giờ ”, anh Đông nói. Giờ là lúc vào cái mới, cái thay. Hay hơn, anh luôn tự mình “thực hành”, nghĩ rằng đã hạ cây dưới nhà nên phải tìm cách lật ngược cành cây theo ý mình. 27 năm theo nghề, dù cây nào cũng khác, mỗi lần cưa. Chẳng thế mà người đàn ông này chưa bao giờ “chịu thua” cây nào, càng ngày càng khó hơn khi phải chặt vài cây không còn cành hoặc cây dừa .- “Cái khó nhất là chặt giữa nhà. Những cây dừa mọc ra không thể chặt đáy mà phải chặt từng ngọn. Vali thẳng từ trên xuống nên chỉ còn cách ôm thân bằng 2 chân để cắt. “Anh Đông nói khi thấy chân tê mỏi nên tắt máy leo lên ngồi xổm nghỉ ngơi. Mọi người tưởng tôi đang biểu diễn nhưng tôi mệt và tê mỏi, phải nghỉ ngơi nhiều. “
Khi thấy cây thẳng, anh Đông thường dùng chân ôm chặt lấy thân rồi chặt cây thành từng khúc nhỏ từ trên xuống dưới. Để nghỉ ngơi, anh ngồi xổm xuống như thế này: nhiếp ảnh : Diệp Phan.
Chi phí chặt mỗi cây 300.000đ-500.000đ, nhưng số tiền này anh Đông chia cho 2-3 người cũng không nhiều, nhiều người thấy anh làm nhanh quá, Khi trả tiền, anh ta còn nói nhỏ: “Làm ít mà tốn cả trăm ngàn” – “Những người này không thấy khó khăn, nguy hiểm, thậm chí có khi thỏa hiệp. Chưa kể, nếu gia đình khó khăn, thấy cây vào chùa thì không cần tốn tiền. Ngược lại, nếu ai đó thấy anh ấy rất nhiệt tình thì sẽ “boa” thêm. Tôi không có thêm tiền. Hàng xóm của ông Dong, Tan Kui, 60 tuổi, cho biết: “Đôi khi chúng tôi phải vay mượn tiền khi công việc hoàn thành hoặc máy móc bị hỏng.” Thử thách lớn nhất của ông Dong không phải là tư thế cây khó, mà là thời gian ông bị ong hoặc kiến làm thương tích đã thay đổi. Bị sốt. Từ trước đến nay, dù có bị ong vò vẽ đâm hàng chục nốt trên người cũng không thành vấn đề. Những chiếc gai táo gai hay cặn đậu chắc hẳn đã được trao cho đôi tay chai sần của anh. Phần lớn là do anh không kiểm tra kỹ tình trạng của cành cây trước khi nhập. Các cành bị kiến trống ăn hoặc cành bị gãy trước đó được đánh dấu. Để phòng trừ, anh Đông thường thấy những cành yếu thì phải buộc dây vào những cành khỏe hơn rồi chuyển từ từ. “Nếu chẳng may làm gãy cành, tay anh sẽ nắmDây là tốt. Anh nói: “Tôi không thắt dây an toàn vì thấy rất khó”
Sau nhiều lần bị tai nạn, phải ở nhà mấy tháng, anh Đông nhiều lần muốn từ chức. Nhưng khi về già, gia đình không dư dả. Đất ruộng của vợ, thu nhập từ công việc được trả không đủ để nuôi 5 đứa con, anh không còn cách nào khác là phải quay lại với công việc nguy hiểm này.
“Mọi người bị gãy xương. Tôi phải ngừng làm việc chăm chỉ ít nhất 3 tháng, nhưng tôi chỉ còn hơn một tháng để đi làm, vì nếu không, tôi sẽ không kiếm được tiền.” – Nếu Bạn muốn cây đổ về hướng nào thì hãy mở miệng cây ”(hai lần cưa đầu tiên) về hướng đó. Sau khi anh Đông đốn hạ xong, một số đồng nghiệp sẽ kéo sợi dây liên kết giúp kéo cây về vị trí mong muốn. Ảnh: Diệp Phan .—— Khoảng 3 năm trở lại đây, anh Đông cảm thấy sức khỏe giảm sút rất nhiều, sau buổi làm việc thì cơn đau ngày càng nghiêm trọng, chưa kịp thao tác cưa thì giờ tay vịn tay vịn đã cử động qua lại trên cành cây. Nhảy từ tàu dừa này sang tàu dừa khác chậm hơn rất nhiều, ở miền Tây Nam Bộ khi cần chặt cây mà những người thợ cưa khác từ chối thì người ta lại tìm đến, nên ngày nào người này cũng có việc làm. Nhiều cây phải cưa nên cao quá, mưa bão rất nguy hiểm. Nếu dừa rơi trúng đầu sẽ chết. Nếu chúng tôi không làm như vậy, mọi người sẽ làm. “Anh Đông nói.
Gần 3 tiếng sau, sau khi hai cây tràm trổ bông vàng ở nhà anh Toại, anh Đồng và hai đồng nghiệp được trả 1,5 triệu đồng, nhưng phải trả 10 Ngày về chặt khúc gỗ dài cho khúc ngắn hơn.-Sau giờ làm việc, anh Đông cầm cưa trên tay vừa đi vừa luồn dây, vừa hát vang trên con đường quê: “Ai cũng chọn một cái nhẹ, cái đau. Công việc được giao phó cho ai? “Dưới đôi chân trần, hoa và lá rụng phủ kín con đường bê tông nóng nực.
Cây của anh Đông bị đốn hạ. Video: Lam Pham
Diep Phan