Tôi đã sống và làm việc tại Hoa Kỳ trong 30 năm. Năm 2019, tôi về Việt Nam ba tháng hè. Tôi nhận thấy nhiều trẻ em Việt Nam hiện nay có những vấn đề sau: lười; mê máy tính, điện thoại, chơi game, đặc biệt là nghiện Facebook; trai gái phức tạp; cơm mẹ nấu, mẹ rửa bát. Đến 16 tuổi, em Vẫn dai dẳng và không chịu lao động giúp bố mẹ. Đồng thời, nhiều bậc cha mẹ không dạy con làm quan mà phục vụ chúng như vua. . – Ông tôi có ba cô con gái, tuổi từ 16 đến 23. Chúng tôi ở trong phòng sau khi về nhà. Tôi chưa bao giờ thấy anh họ rửa bát, nấu cơm. Căn nhà, giường và bếp luôn bẩn. Họ thức đến trưa, chơi điện thoại, xem TV, ăn tối, sau đó đi ngủ và đi ra ngoài. Tôi đi thăm một số người quen khác, tuy chỉ chênh lệch về trình độ nhưng đều giống nhau.
Ở Hoa Kỳ, khi tôi mười hai tuổi, mỗi ngày sau giờ học, tôi phải giúp mẹ may đồ ở nhà. Đối với người thợ may nhỏ, cho đến đêm muộn. Khi tôi 15 tuổi, cha tôi bảo tôi phải đi làm. Tôi làm việc ở quầy thu ngân, lau bàn ghế, sàn nhà và cửa sổ, lau nhà vệ sinh và nhà vệ sinh trong nhà hàng thức ăn nhanh. Do không có tiếng Anh nên tôi bị bắt nạt suốt, nhưng tôi vẫn cố gắng ở ngoài kiếm việc làm và thu nhập. Bao nhiêu năm nay, cứ lỗ tiền mua xe cũ. Cha mẹ tôi không có khả năng thu tiền cho con, họ đã được gửi về Việt Nam cho người thân. -Chính vì vậy, tôi đã cho anh họ tôi ấn tượng rằng anh ấy hạnh phúc khi được chở che, bảo vệ, không đi làm. Có lẽ vì lối sống này mà hầu hết những đứa trẻ khi trưởng thành vẫn bế tắc trong hoàn cảnh khó khăn và không thể tự lập.
>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. Đăng tại đây .
Ruan