Tôi chỉ rời khỏi các hoạt động đường phố để về “quê” và bắt xe buýt ra phố đi làm. Khi đi xe buýt, tôi không ngửi thấy mùi khói xe, sức khỏe cũng tốt hơn rất nhiều. Tôi không bao giờ muốn đi xe máy nữa. Đạp xe nặng quá, căng quá, mỏi tay, mỏi não, lái xe nặng nhọc. Khi đi xe buýt, tôi chọn váy và sách để đọc trên xe, đôi khi ghi chú và viết. Trung bình mất hai giờ mỗi ngày để đi đến và đi từ nơi làm việc. Tôi đã thay đổi hành trình tại bến xe Giáp Bát một lần.
Bởi vì tôi sống ở ngoại ô, cuộc sống kỳ diệu hơn bao giờ hết. L. Trẻ em được học ở các trường công lập miễn phí, và thực phẩm sạch hơn nhiều so với các trường tư mà 10 triệu người đã theo học. Thức ăn đặt riêng luôn tươi hàng ngày. Bạn ấy có nhiều bạn tốt, kỹ năng sống tốt, khả năng tự học tốt, khả năng tự học tiếng Anh tốt.
Ở ngoại ô và khi đi xe buýt, áp lực của tôi trong thị trấn là khác nhau, đi xe máy. Ảnh: Artena Nguyen
Một ngày cuối tuần yên tĩnh không ồn ào. Không cần trang điểm hay giày dép và túi xách để suy nghĩ lại cuộc sống. Những người sử dụng để làm sạch thực phẩm dân dã không khỏi rùng mình trước chất phụ gia. Tôi cũng ghét vị phở thịt nhiều bột ngọt và các món chiên xào nhiều dầu mỡ.
Không phải lo kiếm tiền đóng học cho con cái đắt đỏ, đối xử tốt với con tôi rất vui, tôi có nhiều thời gian để nghỉ ngơi, học piano, ngoại ngữ và đọc sách. Buổi tối thay vì ngày cuối tuần làm việc bận đến 2-3 giờ sáng thì giờ dù đi xe buýt nhưng tôi vẫn có thời gian về nhà kể chuyện cho con nghe. Con cóc nhút nhát mà tôi gặp hàng ngày. Tôi nghĩ rằng nếu ai đó làm việc văn phòng, hãy cân nhắc ra ngoại ô và đi xe buýt để thử. Xuất bản tại đây.