Đọc bài “Có nên tha thứ cho chồng sau khi bị đánh?”, Tôi thấy rằng đây là một trong những ví dụ kinh điển về việc phụ nữ Việt Nam thường xuyên phải chịu đựng. Trước hết, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận bạo lực gia đình (dù nạn nhân là nam hay nữ). Tuy nhiên, cũng cần phải nhắc lại một lần nữa rằng người dân đang trong tình trạng hòa bình sẽ không tự dưng kéo vợ, chồng vào chiến tranh (trừ những trường hợp đặc biệt). Do đó, khi chuyển nhà bạn hãy bình tĩnh xem xét lý do:
1. Bạn có bất kính với bố mẹ vợ hay chồng mình không?
2. Bạn có xúc phạm chồng hoặc vợ mình không?
3. Bạn có “khủng bố” chồng hoặc vợ mình bằng cách bạo lực (về thể chất và tình cảm) không?
4. Bạn có đang bị chứng “té xỉu” (cờ bạc, rượu chè, trai gái, hút thuốc) không?
5. Bạn có độc lập, độc lập về thể chất và tinh thần không?
Sau khi đọc 5 tiêu chuẩn trên mà không thấy điểm mấu chốt nào, nghĩa là bạn đúng và đối thủ của bạn sai. Trong câu chuyện này, người vợ phải gánh chịu ba hoặc năm điều: người chồng bạo hành tinh thần và thiếu tự chủ trong sinh hoạt, đặc biệt là chuyện ăn uống ở đây. Nguyên nhân dẫn đến tình trạng này có thể rất nhỏ, chỉ là bữa ăn tối nhưng do thói nghiện ngập, thiếu tôn trọng trong cuộc sống nên sẽ mang đến những hậu quả đáng tiếc.
Tất nhiên, tôi không thể chịu đựng được hành vi này. Bạo hành vợ chồng nhưng đôi khi chúng ta phải nhìn nhận vấn đề một cách trung thực, tìm ra căn nguyên của vấn đề mà tránh để sau này xảy ra. Phụ nữ Việt Nam luôn muốn lấy chồng Tây chứ không phải bạo gan, được sủng ái và ngưỡng mộ như chồng tôi. Nhưng, bạn có bao giờ nghĩ: Liệu mình có thể hành xử như một phụ nữ phương Tây? Chị có độc lập, tự chủ, mạnh mẽ và tôn trọng chồng như phụ nữ phương Tây? Hãy cải thiện trước khi hỏi người khác. Đây là chìa khóa của hạnh phúc gia đình.
Minh
>> Bạn có đồng ý với quan điểm trên không? Xuất bản tại đây. Các ý kiến chưa chắc đã phù hợp với ý kiến của VnExpress.net.