Trước khi vào nghề này, gia đình chúng tôi đã không biết bao nhiêu lần rong ruổi khắp mảnh đất Tây Nguyên đầy nắng gió và trải qua những tháng ngày khó khăn trên nương rẫy, rẫy cà phê.
Tuy nhiên, vào đầu những năm 2000, giá cà phê giảm mạnh khiến kinh tế gia đình tôi rơi vào cảnh sa sút. Cực kỳ nghèo khó. Nếu cứ tiếp tục làm nông, làm rừng, nương rẫy thì gia đình còn không đủ ăn, huống chi là lo cho con cái.
>> “Nếu bạn bắt đầu làm nghề tự do, sự nghiệp của bạn sẽ rất thành công” – Vì vậy, tôi đã lấy một số tiền nhỏ từ việc bán Yamada và đưa bốn người con vào Đồng Nai (Đồng Nai) kiếm sống bằng nghề bán thịt lợn. Mỗi buổi chiều cuối tuần, bố tôi chạy xe máy chân lấm tay bùn, thường lang thang ở các làng quê ngoại thành tìm mua lợn thịt của gia đình nhỏ – Vì lợn do người dân địa phương nuôi nên không ăn nhiều cám nên tăng Cân nặng, không tốn nhiều thuốc, thịt thơm ngon, quầy hàng thịt lợn của mẹ tôi rất đông khách, thường bà chỉ bán thịt lợn buổi sáng và không có hàng nên nhờ có sạp hàng này mong bố mẹ giúp đỡ. Bốn người cùng học, nhưng nhà tôi làm thịt lợn, rất nhiều người trong và ngoài nước nói rằng nó giết chết tất cả chúng sinh, mất đức, mất phước, họ vừa có quyền ăn thịt lợn ngon, vừa được ăn thịt lợn sạch. Nhưng vẫn có quyền nói rằng bố mẹ tôi khó chịu.
Mẹ tôi đau đớn và suy nghĩ rất nhiều, trong số đó Mẹ tôi thường đi chùa cầu nguyện, ăn chay, bố thí và giúp đỡ bố mẹ tôi. Tôi không có nhiều tiền, vì nuôi bốn đứa con ăn học cũng rất tốn kém.
Mẹ tôi luôn cảm thấy mình đang mang trong mình một hòn đá tảng và phạm tội như cha mẹ mình là sai. Thật tử tế. Rồi những năm tháng khó khăn nhất cũng trôi qua, Chị em chúng tôi đều đã tốt nghiệp đại học hết lần này đến lần khác và cả hai đều có công việc ổn định .
>> Vợ chồng tôi chia tay sau 10 năm làm freelancer — Chị em chúng tôi có thế mạnh riêng Mỗi hướng đi khác nhau, nhưng đóng góp ít nhiều cho đất nước, cho xã hội, giờ bố mẹ tôi đã nhàn hạ hơn, không còn chịu áp lực về tài chính vì con cái lớn rồi, bố mẹ tôi không còn làm thịt lợn nữa. Họ quay sang bán lợn nóng để phục vụ hàng xóm, mẹ tôi đặc biệt xoa dịu nỗi đau nội tâm của tôi.
Riêng tôi, tôi luôn tự vấn: Thế nào là nghề trung thực và nghề bất lương? Bố mẹ làm việc riêng, không ra gì, ai nói bố mẹ tôi không trung thực thì chưa bao giờ nuôi con cho bằng được, nếu không có những người như bố mẹ tôi thì lấy ai mà giết lợn nuôi bà con?
Đỗ Thị Nhàn – – >> Bài viết này không nhất thiết trùng với những điểm chính của VnExpress.net. Đăng tại đây.