Thấy một người bạn lâu ngày không gặp, liên tục thể hiện trạng thái buồn bã, than thở trên mạng xã hội, tôi đã chủ động đến nhà thăm hỏi. Qua tổ chức thường trực, hôm nay rảnh rỗi, tôi có dịp đến thăm nhà một người bạn như đã hứa. Tôi không thể nhìn thấy bạn ở đâu, tôi vừa gặp đứa con gái 15 tuổi của bạn đang đung đưa trên võng với chiếc máy tính bảng trên tay. Tôi rủ bạn tôi chơi.
– “Con không đi học à?” Tôi hỏi đứa trẻ
– “Không có thầy, hơn một năm nay con không đi học. Con mệt, con thà ở lại Ở nhà, bố mẹ tôi chấp nhận và tôi nói dừng lại vì tôi không có tiền học. ”, Cô nói rồi trả lời và chạy về gọi. Sau khi đóng cửa, chăn gối trải ra. Tủ đồ trang điểm đầy ắp dụng cụ, sơn móng tay, nước hoa, phấn phủ … chẳng kém gì tiệm làm tóc của một cô nàng sexy nhất showbiz. Vấn đề duy nhất là đồ bên trong rất “lộn xộn”, nhiều nắp chai đã mở, có chai còn dở dang.
Khi tôi bước vào một căn phòng khác, tôi nghĩ rằng tôi đã vào nhầm nhà trẻ. Đủ thứ, không có gì, không có gì để bù đắp cho con tôi, chơi một hai trò chơi.
Khi tôi đi thẳng ra sau bếp, tôi nhìn thấy cái bát trên bàn. Từ tối hôm qua tôi đã ăn không ngon miệng, bồn rửa chén vẫn còn đầy bát đĩa và đũa chưa rửa, bốc ra mùi ôi thiu. Nhiều xoong, chảo chất đầy thức ăn không được đậy hoặc đậy kín mặt bàn. Bên cạnh là hai hộp bánh pizza ăn được hơn một nửa, một hộp gà rán còn sót lại vài cái xương, đùi và cánh gà vẫn còn lạnh, nhưng vẫn còn lạnh. Bất kỳ cốc, chén hoặc đĩa nào cũng phải đủ lớn để chứa một đội gồm 50 người. Đặc biệt là vài thùng một, hai, năm lít thì năm sáu cái. Đồ uống nhiều vô kể. Nhìn xung quanh, tôi thấy một tủ đựng đồ học sinh, một vài cuốn vở, nhưng có khoảng 8 chiếc cặp dành cho trẻ mẫu giáo—— “Con đi bao lâu rồi? Mất rồi, quên rồi “Tôi đang chơi với bạn”, giọng nói của bạn tôi làm tôi sợ hãi .—— “Bạn có đánh bạc không?” Tôi hỏi bạn .—— “Đúng, tôi chơi cho vui, nhưng nó rất tốt ở nhà Tôi xin lỗi. Tôi đã nghỉ việc ở công ty A. “.——” công ty A? Lần trước anh không nói về công ty D sao? “.——” Tôi nghỉ ở đó. Một tháng trước, tôi làm việc một tuần, Sau đó tôi xin vào công ty C. Ông chủ bên đó la lối, tôi không thích nên tôi sang công ty B. Bên đó bán rất chạy nhưng không ai mua. Tôi đến A. Ở đây thì tốt, nhưng nhiều quá Ở xa nên em ở nhà “.——” Chồng chị đâu? “.——” Anh ấy kỹ thuật xe kỹ thuật, tháng nào em cũng được 8 triệu, 20 triệu thì chưa chắc đã đủ đâu. Xe mình xài cũng tốn tiền lắm ”, rồi bạn tôi mang một đống quần áo, váy mới ra khoe. …
Tôi luôn nghĩ đến việc nói chuyện với bạn tôi kh. Ngẫm nghĩ lại thấy trên mạng cũng không sai, đừng nói là rất giàu, mong dù không được cũng có thể sống. Trong các tình huống sau: Trạng thái suốt ngày tỏ ra buồn bã, chán nản, bi quan. –2. Sống ảo, mua sắm vô tội vạ, quần áo, son phấn.
3. Chiều chuộng con quá, tiền boa chẳng đáng mua.
4. Ăn nhanh và ăn ở nhà hàng. 5. Không nấu ăn ở nhà hoặc nhà bếp.
6. Thiếu nhu yếu phẩm và mua sắm thiết bị gia dụng cơ bản.
7. Đừng lo, hãy giữ núi nọ, núi kia.
8. Cờ bạc.
9. Nhà bẩn và không ngăn nắp.
10. Sở thích tiêu dùng .—— Đây chỉ là một số vấn đề mà tôi gặp phải với bạn bè của mình. Nói thật là bản thân tôi chưa hoàn thiện nhưng qua lối sống này, tôi thấy bạn bè mình còn kém. Đây cũng là điều tôi muốn nhắc mẹ rằng những người vợ rảnh rỗi có thể khiến cuộc sống của họ năng động hơn.
Phụ nữ
>> Ý kiến không nhất thiết phải phù hợp với mối quan tâm. VnExpress.net điểm. Xuất bản tại đây.