Nghiện điện thoại là một vấn đề khá phổ biến xảy ra ở hầu hết các gia đình có trẻ em. Bạn đọc Trí Nguyễn cho rằng, vấn đề nằm ở phía phụ huynh:
Bản thân con cái không biết điện thoại là gì, tại sao chúng lại dùng điện thoại? Đó là do sai lầm của cha mẹ đã khiến bé quen với việc sử dụng điện thoại và trở thành “chất gây nghiện”. Thậm chí nếu người lớn tiếp tục bấm máy, tôi sẽ trách trẻ không làm như vậy.
Tôi nghĩ đây là một dạng phản xạ có điều kiện, trẻ đã được “tập” để sử dụng điện thoại (có thể buông tay …), chứ không phải thông qua thói quen “ghét” kiềm chế.
Chúng ta biết rằng thiết bị điện tử có mặt tốt nhưng có mặt tiêu cực, nên khi người lớn chúng ta vẫn còn nghiện, thì việc trẻ em mắc phải tình trạng tương tự không phải là hiếm. Nhưng vấn đề là chúng ta phải hiểu luật và sử dụng chúng một cách chính xác. Thiết bị điện tử không bị trục trặc, và trẻ em không bị trục trặc, trục trặc là do chúng lạm dụng và phụ thuộc.
Độc giả có nickname “Harem” đã phân tích nguyên nhân:
Nghiện điện thoại của teen đang là chuỗi phản ứng của xã hội hiện nay: GDP thấp, giá sinh hoạt cao, hầu như các gia đình ở Việt Nam đều là “vợ chồng cùng làm” . Điều này làm cho sự gắn bó giữa con cái và cha mẹ không nhất quán.
Rõ ràng đó không phải là cha mẹ hoặc cha mẹ chơi với trẻ, mà là đưa trẻ đi chơi hoặc hướng dẫn trẻ chơi các trò chơi bổ trợ. Chà, ném điện thoại cho bọn trẻ là một giải pháp tức thời, nhanh chóng nhưng hiệu quả.
– Một lần nữa, an toàn giao thông đường bộ không cao và ý thức tập thể thấp. Tại sao cha mẹ ngại đưa con cái đi chơi? Bây giờ, nó quá nguy hiểm trên đường phố. Công viên nhiều khói bụi xe cộ nhưng ít cây xanh. Tỉ lệ kẻ trộm với tội phạm rất cao, ai dám để trẻ em chơi một mình? Ngay cả các cơ sở giải trí, ăn uống cũng không thể đáp ứng được yêu cầu về an toàn mà ví dụ rõ nhất là vấn đề vệ sinh, an toàn thực phẩm. Đối mặt với quá nhiều vấn đề, người lớn dù muốn ở nhà điều trị thì làm sao dám cho con ra ngoài?
Do áp lực xã hội, có thể dễ dàng nhận thấy trường đại học đánh nhau như thế nào. Ai cũng muốn con mình trở thành bác sĩ, ông chủ lớn và đẩy chúng vào vòng xoáy của mâu thuẫn càng sớm càng tốt. Học ca sáng, chiều hoặc tối để huấn luyện, “dễ dàng vui vẻ qua điện thoại và mạng xã hội” là một nhiệm vụ dễ dàng và “buổi tập” ngày mai cần ít calo hơn. Kết quả là “thiếu gắn kết cộng đồng”, “thiếu kỹ năng thực hành”, “thiếu kỹ năng giao tiếp”, “thiếu kỹ năng ứng phó”… những điều đơn giản ngày xưa các em được học thì nay phải gửi vào trung tâm “đào tạo”.
Một số bạn đọc đã đưa ra giải pháp hạn chế trẻ em sử dụng điện thoại di động:
Không thể phủ nhận ưu điểm của điện thoại thông minh. Nhưng ngoài ra, nó còn có tác động quan trọng đến mỗi chúng ta. Quả thực, như phân tích của các chuyên gia trong bài viết này, đây là nỗi lo vô hình của các bậc phụ huynh có con nhỏ đang tuổi ăn, tuổi học.
Giải pháp cho vấn đề không dễ dàng. Với sự phát triển chung của công nghệ thông tin, đặc biệt là sự phát triển của mạng xã hội như hiện nay thì đây quả là một vấn đề nan giải đối với chúng ta. … Các con, trước áp lực học hành, kể cả sự kỳ vọng của cha mẹ, thầy cô thì cũng cần dành chút thời gian để nghỉ ngơi, thư giãn .— Hãy giải quyết vấn đề này. Mong rằng các bố, các mẹ sẽ quan tâm đến con nhiều hơn. Dành nhiều thời gian hơn cho bọn trẻ. Lên kế hoạch đưa các con đi thăm ngoại, thăm ông bà, cô bác. Ngoài ra, chúng ta cũng phải thể hiện một hình mẫu thực sự trong các cuộc trò chuyện với trẻ.
tt817168tt3195966
Một số gợi ý cai nghiện điện thoại qua điện thoại mà mình hay dùng:
– Khi sinh con xong, mình nhờ ông bà, bố và mình giấu hết điện thoại, không ai Sử dụng điện thoại thông minh trước mặt em bé.
– Buổi chiều đi làm, tôi đưa con đi dạo và tập thể dục. Nếu bố mẹ chơi trò chơi trốn tìm, đồng hồ ma, đuổi bắt nhau là lập tức vứt hết điện thoại, muốn chơi cùng bố mẹ 100.000 lần.
– Khi tôi rất muốn nhìn vào điện thoại, trước khi gọi cho con, tôi luôn nói: “Năm phút con nhé”. Đã đến lúc phải nhắc nhở, đã đến lúc kết thúc lời nhắc nhở thường xuyên thân yêu của tôi rằng con tôi sẽ không nghiện ngập không thể bỏ, và đến nay, tôi đã tự nguyện khóa máy trả lại cho bố mẹ. Hoặc chỉ vào chiếc đồng hồ to: “Tay dài là số 4. Nhân tiện 5 chữ số tự hết ra thì em biết hết các mặt số (em vẫn chưa biết giờ) – Kết luận: Thực ra là một đứa nghiện điện thoại di động.Cha mẹ, hãy nhìn bạn, họ chỉ là cha mẹ. Edit trước, sau đó edit.
Nina
Hug Nghi tổng hợp
>> Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.