Có một bức ảnh kể một câu chuyện vui thế này: Cảnh 1, hai vợ chồng hoa khôi hạnh phúc cho biết họ hạnh phúc như truyện cổ tích vì không có con. Nhà bên cạnh thường cười đùa, họ bận rộn với công việc và chăm sóc con cái. Đổ nước. Khi vợ chồng họ làm trò vui, con cháu sum vầy. Nhưng tôi thấy điều này không phải là vô lý cho lắm và tôi có những điểm cần nói như sau: Sinh con hay không là quyền tự do lựa chọn của mỗi cặp vợ chồng. Tuy nhiên, đối với một xã hội nông nghiệp như nước ta, có con vẫn là một điều hạnh phúc. Chụp ảnh với nhiều nước phát triển (chẳng hạn như Nhật Bản). Ông già neo đơn nơi xứ người này đã chết ở nhà mấy ngày nay mà đau xót không ai biết. Và tôi thật khó hiểu khi ngày càng có nhiều người trong chúng ta ủng hộ việc không có con. -Người già thường hoài cổ. Họ nhớ chuyện xưa, kể chuyện xưa nuôi dạy con cháu cho vơi bớt đau thương. Điều đáng mừng nhất là có các em nhỏ bên cạnh để thăm nom, chăm sóc và trò chuyện.
Nhiều người sẽ nói cố gắng tiết kiệm tiền và thuê vú em tốt nhất hoặc viện dưỡng lão tốt nhất. Nhưng họ đã tính đến cảnh bị tấn công bất ngờ chưa? Nếu hai vợ chồng chết, ai sẽ giúp đỡ và chăm sóc họ? Nếu người chồng hoặc người vợ còn sống, liệu tất cả những điều này có đổ lên vai một ông già?
Thái
>> Bài viết này chưa chắc đã phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.