Trước khi dấn thân vào cái nghiệp này, gia đình chúng tôi đã không biết bao nhiêu lần băng qua mảnh đất cao nguyên miền Trung đầy nắng gió, trải qua những tháng ngày khó khăn trên nương rẫy, rẫy cà phê.
Nhưng vào đầu những năm 2000, giá cà phê giảm mạnh khiến kinh tế gia đình tôi lâm vào cảnh túng quẫn. Nếu cứ tiếp tục làm nông, làm rừng, nương rẫy thì gia đình còn không đủ ăn, huống chi là lo cho con cái.
>> ‘Nếu bạn bắt đầu tìm kiếm sự nghiệp của riêng mình, sự nghiệp của bạn sẽ rất thành công.
Vì vậy, với số vốn ít ỏi từ đồn điền, tôi đã đưa bốn người con vào Đồng Nai kiếm sống bằng nghề bán thịt heo. Mỗi buổi chiều cuối tuần, bố tôi chạy xe máy lấm lem bùn đất, thường lang thang ở làng quê ngoại thành, tìm một gia đình nhỏ chăn lợn. -Vì lợn được người dân địa phương nuôi nên không ăn nhiều cám để tăng trọng, không uống nhiều thuốc, thịt thơm ngon. Quầy thịt lợn của mẹ tôi rất đông khách, thường bà chỉ bán thịt lợn vào buổi sáng và hết hàng.
– Vì vậy, nhờ có quầy hàng này, cha mẹ chúng ta có thể lo cho trường học bốn người của chúng ta. Nhưng nhà tôi làm thịt lợn thì nhiều người trong và ngoài nói rằng nó đã giết hết sinh linh, mất phẩm hạnh, mất đi giá trị đích thực. Hai đứa đều có quyền được ăn thịt lợn ngon, thịt lợn sạch nhưng bố mẹ tôi vẫn có quyền nói không vui.
Mẹ tôi rất đau nên đã suy nghĩ rất nhiều về điều đó. Mẹ thường đi chùa cầu nguyện, ăn chay, làm từ thiện, giúp đỡ cha mẹ. Mẹ tôi tuy không có nhiều tiền nhưng vì phải nuôi bốn đứa con ăn học.
Mẹ tôi luôn cảm thấy rằng bà đang cầm một hòn đá và những tội ác như cha mẹ đã không làm gì tốt. Rồi những năm tháng khó khăn hơn cũng trôi qua, chị em chúng tôi đều tốt nghiệp đại học liên tục, cả hai đều đi làm ổn định.
>> Vợ chồng mình chia tay sau 10 năm cùng làm nghề tự do – Chị em mình có thế mạnh riêng, hướng đi mỗi người mỗi khác nhưng đóng góp cho đất nước, xã hội thì ít nhiều . Giờ đây, bố mẹ tôi đã nhàn hạ hơn và không còn bị áp lực về tài chính vì con cái đã lớn. Bố mẹ tôi không làm thịt lợn nữa, họ chuyển sang bán lợn nóng để phục vụ hàng xóm. Mẹ tôi đặc biệt xoa dịu nỗi đau nội tâm của tôi.
Theo tôi, tôi luôn có câu hỏi: Thế nào là nghề trung thực và nghề không trung thực là gì? Bố mẹ tôi làm việc theo điều kiện của riêng họ và không có gì. Những ai nói bố mẹ tôi không trung thực chưa bao giờ nuôi dạy con cái cho họ. Nếu không có những người như bố mẹ tôi thì lấy ai mà giết lợn, nuôi người?
Do Thi Nhan
>> Bài viết này không nhất thiết trùng với những điểm chính của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.