Đánh giá của độc giả Daokhoa.nc1972 về “Khu đất vàng” Hà Nội đã lỗi thời và được săn đón nhiều:
Thời đại công nghệ thông tin bùng nổ, lúc đó thì chủ nhà, vị trí đắc địa thì giá trị không được như bây giờ. Mọi người sẽ thực hiện các giao dịch qua Internet, và một đội sẽ chuyển hàng cho khách hàng. Mặt khác, vận chuyển hàng hóa qua Internet có thể tiết kiệm tiền, kể cả thời gian. Cũng giống như cái cũ, nó sẽ tiếp tục hỏng. Khi đó, khách hàng đã quen với phương thức mua sắm trực tuyến mới. Người mua trực tiếp chủ yếu là khách du lịch. Đôi khi chúng ta có một không gian mà cha mẹ có thể rời đi, và chúng ta có thể sống cuộc sống của mình.
Bạn đọc Kevin Pham cho rằng chúng ta không có phương pháp quản lý không gian thông thường:
Tiền kế bên doanh nghiệp cản trở sự phát triển của sự vật vì không có phương pháp giám sát để quản lý địa điểm. Tôi nghĩ rằng Hoa Kỳ đang xử lý vấn đề này rất tốt và hiệu quả, tôi hy vọng được chia sẻ: 1. Không được kinh doanh ở bất kỳ khu dân cư nào, nhưng ở khu vực kinh doanh nào cũng không được kinh doanh. Cấm xây nhà, ngủ cửa hàng. Có những khu vực đặc biệt cho phép các gia đình hoạt động, nhưng chỉ có một số con phố như vậy ở mỗi thành phố.
3. Trong các khu vực công nghiệp, tất cả các ngôi nhà và cơ sở kinh doanh nhỏ đều bị cấm trừ các cửa hàng cà phê Starbucks và bữa trưa đóng hộp. -Nêu mối quan hệ giữa ô tô và xe máy ở đô thị, bạn đọc Thanh Long Bùi nêu ý kiến: – Không một nước phát triển nào sử dụng ô tô và xe máy làm sức mạnh. Mong rằng qua cửa hàng dịch này, các công ty, doanh nghiệp có thể hiểu rằng: thuê nhà phố thì tiền kiếm được bao nhiêu cũng chỉ có chủ nhà hỗ trợ. Các cửa hàng nên đến các trung tâm thương mại hoặc bán hàng trực tuyến, và các doanh nghiệp nên đến các tòa nhà văn phòng. Trước khi tất cả chúng ta đều văn minh, các thành phố không còn văn minh. Nói thẳng ra, kiến thức đôi khi đánh trúng chủ nhân của những căn nhà phố, nhưng đó là điều không thể tránh khỏi.
Ngoài văn hóa doanh nghiệp của công ty quản lý, giao dịch vỉa hè cũng đã gây ra tình trạng hỗn loạn trong khu vực. Đô thị, độc địa. Mai Quanhuang giả:
Tôi không bao giờ mua vỉa hè. Tham gia thị trường có nghĩa là dừng lại đầu tiên và sau đó đến thị trường.
Đầu tiên, tôi rất dị ứng, rất nhiều người đi lại giữa đường.
Thứ hai, khi tôi mua đồ ở cửa hàng, chợ, tôi gián tiếp tránh được ùn tắc giao thông, còn chợ mà tôi giúp mọi người không bị thiệt. Chưa kể đến sản phẩm gốc. Bởi vì họ ở đó. Họ chịu trách nhiệm cho tất cả các hàng hóa khác mà họ bán.
>> Chia sẻ bài viết của bạn trên trang “Bình luận” tại đây.