Liên quan đến vấn đề “bạo hành bằng lời nói”, độc giả Nhiên Trần chia sẻ câu chuyện của chính mình và trải qua tuổi thơ bị bố mẹ mắng: “Tuổi thơ tôi đầy nước. Bố tôi hay say xỉn, đánh đập, mắng mẹ và Tôi thường xuyên dọa giết tôi, nhưng không ngủ được và nhiều lần muốn chết, tôi chỉ tay vào góc nhà, đâm vào góc nhà và khóc, con dao quá cùn, tôi tự ôn thi, rồi xa nhà. tôi đi du học tại thành phố một thời gian dài trước đây. tôi luôn luôn nghĩ rằng đó là cách duy nhất của cuộc sống. Bởi vì tôi là hàng ngàn dặm, tôi đã không nói chuyện với cha tôi quá nhiều, và tôi nói tôi tha thứ cho anh ấy. Mỗi lần tôi đi ngủ, tôi vẫn còn sợ hãi.
Bây giờ 30 tuổi, dẫu có tha thứ cho cha, dù tin yêu, con vẫn mông lung, ngày sau trở thành bác sĩ, ngày sau trong cuộc sống gia đình, con sợ lấy phải người chồng như cha, Sợ sinh ra đứa con không được che chở như mẹ, sợ đứa con sẽ phải chịu những tổn thương như thuở mới vào nghề, nhìn bề ngoài tôi có thể rất tự tin và hay cười nhưng tôi cũng rất tự trọng.
Cũng giống như Alf Alfred Adler nói: “Những người hạnh phúc dùng tuổi thơ để chữa lành vết thương, trong khi những người đau đớn dùng tương lai để chữa lành vết thương thời thơ ấu. “Tôi đã không dám có con cho đến khi tự chữa lành vết thương. Tôi mong rằng các bậc cha mẹ hãy lắng nghe con cái hơn thay vì dùng bạo lực”
Thuở nhỏ, độc giả Longcap94 kể lại nỗi ám ảnh về đòn roi của mình và cha mẹ. Xúc phạm: “Tuổi thơ tôi sống trong gia đình nghiện rượu, bố đánh đập vợ con. Mẹ tôi gặp nhiều người đàn ông và ly thân sau bảy năm chung sống, lúc đó mới 20 tuổi. Mặc dù sống với mẹ nhưng do lối sống này nên hàng ngày tôi vẫn phải nghe nhiều lời chửi bới, đánh đập, ngoài ra tôi còn tham gia vào nhiều cảnh quan hệ rắc rối với những người đàn ông khác nên tôi bị trầm cảm. . Lâu lắm rồi, bây giờ con phải sống trong tâm trạng không quên quá khứ, học cách giao tiếp với thế giới bên ngoài bình thường và nghĩ về tương lai. “
— >>” Cha mẹ mắng con chỉ chứng tỏ sự bất lực của mình “- – “Hôm nay, khi tôi 40 tuổi, tôi vẫn nhớ ba trường mầm non mà tôi tham gia học, hai trường tiểu học, hai trường trung học phổ thông và hai trường trung học phổ thông. Đến bây giờ, những trò chơi tuổi thơ vẫn chưa biến mất, nhưng những lời trăn trối nhất vẫn là Chính lời giết người đã dẫn đến 22 năm đầu đời, quả thật giờ tôi lại thêm một lời khẳng định vì sao cuộc đời mình lại như thế này “, độc giả Manh Cao Xuan chia sẻ.
Bình luận về những sai lầm trong việc dạy con của nhiều người con Quê Việt:
“May mắn thay, bây giờ chúng ta có thể sử dụng tri thức hiện đại và lối sống khoa học. Ở Việt Nam, việc nuôi dạy con cái còn rất bình thường. Trên đây là đủ rồi, không phải cứ muốn sinh ra là không có, hoặc không có gì thì chỉ gây tổn hại, mất mát cho đứa trẻ “. Độc giả T3 cho biết thêm: -” Con cái là do bố mẹ thiếu quan tâm (do bận Làm việc), hoặc do không có kỹ năng, do tâm lý, không được tiếp xúc, không được quan tâm, được chiều chuộng đúng mức. Hai tình huống này khiến trẻ cảm thấy bị bỏ rơi, cô đơn và bị bỏ rơi. Hậu quả dưới dạng bạo hành tâm lý. “- >> >> Chia sẻ bài viết của bạn trên trang” Góc nhìn “tại đây.
Thanh Lê Toàn diện