Tôi năm nay 61 tuổi, gia đình đã mấy đời, tôi sống trong căn nhà ba tầng 60m2 gần chợ Bờ Hồ, trung tâm Hà Nội (quận Hoàn Kiếm) đã 58 năm. Đôi khi tôi nghĩ rằng tôi thích những người sống trong căn hộ hoặc khu vực trung tâm thành phố vì tôi nghĩ rằng chất lượng cuộc sống không tốt.
Năm 2010, tôi được một người bạn rủ rê và trúng giải gần 2 tỷ đồng. Mua căn hộ 120m2 tại tầng 16, cách trung tâm Hà Nội 10 km. Lúc đầu tôi chỉ nghỉ ngơi vào thứ bảy và chủ nhật và tham gia câu lạc bộ bóng bàn, sau đó tôi sống tốt ở đây nên tôi chuyển vào căn hộ.
Hai năm trước, tôi nhìn lại và thấy rằng những người sống trong các ga tàu điện ngầm (bao gồm cả những con đường của thành phố cổ) thật đáng thương. Ở đó, môi trường vệ sinh quá tệ, đời sống đắt đỏ, điện nước kém, đông đúc hoặc hàng xóm xung đột. Buồn nhất là sự hành hạ của mùi than từ tổ ong đến đêm thức giấc, điều kiện vận động kém.
Tôi học được rằng nơi khó khăn nhất để thoát khỏi những điều kiện này là vì tôi không thể thắng được trên đường cao, mà chất lượng cuộc sống quá kém, nên nếu tôi quay trở lại sống ở những nơi này, tôi sẽ không thể chịu đựng được. Tôi đề nghị với con cháu nếu có tiền thì phải mua nhà ở thành phố mới, ít tiền thì mua biệt thự thay vì biệt thự. Dù bạn ở đâu, chất lượng cuộc sống và sức khỏe đều quan trọng.
>> Bài viết này không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Đăng tại đây .
TrầnHùng