Tôi nhìn vào khách sạn của chị tôi thì có ba căn: một ki-ốt, hai căn nhà bốn tầng, tổng thu nhập 11 triệu đồng. Trong đó, ki ốt có giá tốt nhất, lên tới 6 triệu đồng. Gia đình chị gái tôi sống ở TP HCM, chồng bị bệnh dịch đuổi việc, chị gái đang mang thai cháu thứ hai được sáu tháng.
Chồng chị tôi thường lương thấp, chỉ đủ ăn, chị tôi bán trái cây và rau sạch trực tuyến. Cũng không có dư. Bức xúc vì người thuê ki-ốt tự phục vụ hai tháng không trả tiền vì đã dùng tiền vào việc (cho bố bạn trai mượn để chữa bệnh), mong em cũng thông cảm. Không thể cảm tạ và nói chuyện đạo đức, đề nghị chủ nhân tích lũy đạo đức. Mặc dù tôi thú nhận với bản thân rằng tình trạng của em gái tôi không được tốt, cô ấy sắp sinh. Tôi chưa cải thiện được gì vì tôi mới mua Sổ đỏ và không có tiền tiết kiệm. Nhiễm bệnh gì thì mọi người vẫn kinh doanh bình thường, nhà xưởng vẫn hoạt động, chỉ có nhà trẻ là đóng cửa, chỉ đeo khẩu trang, không có hàng quán tụ tập.
Ai cũng có thu chi, nhưng cố tình, điều này đã gây khó khăn cho chủ quán, cho rằng chỗ này giảm giá 50%, chỗ kia miễn phí. Chưa bao giờ họ xúc phạm chủ cửa hàng nhiều như hiện nay, thậm chí trong số những người làm công ăn lương, họ còn chửi chủ cửa hàng bằng những lời lẽ tục tĩu. Khuyến khích người thuê nhà nói chuyện tôn trọng và cảm ơn chủ nhà.
>> Chia sẻ bài viết của bạn trên trang “Bình luận” tại đây.