Bài học từ việc tôi rời công ty lương thấp, lương cao

Đặt trà sữa và bánh ngọt 20 phút trước khi cửa hàng đóng cửa, tôi nghĩ cuộc sống quá tốt và quá nhiều màu sắc để cho phép mọi người thỏa thích phiêu lưu mạo hiểm khi khám phá.

Tôi đã hạ cánh một chiếc dù dài 15.000 foot ở miền bắc Australia vài giờ trước khi bay ở miền nam của đất nước. Đến bây giờ tôi vẫn chưa thể trả lời hết những câu hỏi trên, tôi chỉ biết kiên trì, thời gian sẽ trả lời hết câu hỏi, còn cơ hội sống.

Vài ngày sau, bố nhắn tin hỏi thăm tình hình của tôi, tôi vẫn còn tiền để gửi. Mẹ gọi điện bảo mua một đôi giày thể thao “khỏe, cá tính và xịn”, mẹ tặng tiền. Tôi lang thang qua các bảng hiệu “cửa hàng” (nhìn thay vì mua) và vội vàng mua một số hàng hóa vào Thứ Sáu Đen (Thứ Sáu Đen Tối).

>> >> Tám kỹ năng phải học trước 30 tuổi

Tôi mượn xe máy đi thăm Sài Gòn, trời hanh hao, nắng không còn gay gắt, đầu óc minh mẫn hơn, cuộc sống vẫn tươi đẹp . Bao nhiêu năm nay, ta chưa từng mở miệng đòi quà của gia đình cha mẹ, thậm chí không thấy được không gian bình yên riêng tư. Tôi đi đến nơi rẻ nhất, tôi mua đồ ở chợ với những món hàng rẻ nhất, tôi sử dụng xe máy của mẹ tôi, tôi không bao giờ lấy tiền của bố mẹ để đi du lịch, thậm chí một chuyến đi chỉ kéo dài hơn hai tháng. Năm ngoái, chỉ có mười tỉnh và thành phố ở Trung Quốc cũng sử dụng tiền của chính họ.

Bất cứ ai hỏi, nói “không sao” hoặc “vẫn trong tầm kiểm soát”, trên thực tế, điều này thường không tốt như trước. Tôi không bao giờ dám “nhận”, mà tôi chỉ biết “cho”. Bất cứ khi nào họ hẹn hò với gia đình và bạn bè của tôi, tôi luôn ở bên họ, hoặc các con tôi cần sự đồng hành của tôi nhất (tức là trước kỳ thi của chúng, tôi không bao giờ đi chơi và không bao giờ về quá muộn). — Tôi luôn muốn mang đến cho cha mẹ và các con niềm tự hào tuyệt đối của mình, tôi là một người rất dũng cảm, kiểm soát tốt và giải quyết mọi vấn đề của mình. — Khi cảm thấy hoang mang nhất, hoang mang nhất, tuyệt vọng nhất, em chưa một lần thừa nhận. Thế rồi, vũ trụ muôn màu buộc tôi phải chấp nhận, cởi mở, chia sẻ những khó khăn để mọi người “được” giúp đỡ.

Hiện tại, tôi không thể (ngay cả khi tôi muốn) nói với cha tôi rằng tôi không cần tiền. Bố đâu, nó không “hào hứng” hay “chỉ” bắt tay theo lời khuyên của mẹ. Thay vào đó, tôi cảm ơn mẹ và gửi tài khoản ngân hàng cho bố. Khi tôi viết những dòng này, tình trạng thể chất vẫn không cải thiện, nhưng đầu óc tôi ngày càng minh mẫn.

>> “Khi tôi 30 tuổi, tôi không thể tiết kiệm 300 triệu đô la vì số tiền tôi tiết kiệm được.

Đúng lúc, đúng lúc, khóa học” cho và nhận “ở thời điểm này là đúng Điều đó quá ý nghĩa đối với tôi. Tôi chưa lập gia đình. Tôi không đọc bây giờ và đợi cho đến khi nó thích hợp hơn? Tôi biết rằng một người (tức là tôi) không thể sống theo suy nghĩ của riêng mình mãi mãi, nhưng với “đám đông” kiến ​​thức Riêng tôi, tôi vẫn rất cần họ, không chỉ để cho “bản thân”, mà còn để có được những điều tốt nhất. Họ luôn chuẩn bị cho tôi.

Tôi đã học được những bài học “để đời” và đã trải qua vô số lần Hãy cố gắng kết thúc mọi chuyện và vẫn vững tin vào mình-tránh xảy ra nhiều lần trong năm.Đây là một suy nghĩ tiêu cực đen tối .. Ta càng có thêm dũng khí để chấp nhận những thử thách, cám dỗ, thậm chí là niềm vui, niềm vui và lợi ích mà cuộc sống của chúng ta sẽ mang lại. Buổi học .—— Trò chơi mới bắt đầu. Trước hết, người thắng cuộc kiên cường hơn, cứng đầu hơn, kiên cường hơn và ngoan cố hơn. Đối với tôi, tôi nhất định sẽ trở lại lớp vào đầu năm sau (hoặc giữa năm), Cùng tôi ôn lại chặng đường đã qua, tất nhiên tôi muốn gửi lời cảm ơn đến tất cả những người thầy đáng yêu .– Trang Hỷ

>> Bài viết này có thể không phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Đăng tại đây.

Add comment

bet365 như thế nào_ làm thế nào để tạo một tài khoản bet365_bet365 tiếng việt