Ở Sài Gòn có phố đi bộ Nguyễn Thuận, nhưng nói thật là mình thấy còn nhiều chỗ trống cho các bạn trẻ, các bạn trẻ đến ăn vặt và tán gẫu mỗi tối. Đôi khi, nơi đây là địa điểm lý tưởng để xem giải trí bóng đá. Tôi không biết đây có phải là phố dành cho người đi bộ phù hợp hay không.
Người Việt Nam thường lười biếng. Họ định mua mớ rau và ổ bánh mì cách nhà cả trăm thước rồi phóng xe máy ra đổ xăng. Khi đến nơi, họ đang ngồi trên xe ven đường hoặc ven đường, chờ người bán chở đến đó. Họ cũng sẽ đi xe máy khi họ đến gần hoặc đi bộ. Luôn đổ lỗi cho hoàn cảnh: “Lòng đường bị chiếm dụng”, “Thời tiết không cho phép”, “Trời nắng nóng khiến người ta mồ hôi nhễ nhại” … Lạ thay, thời Sài Gòn quanh năm bị cảm lạnh mà họ lại khoe áo len. Và khăn quàng cổ. Nhưng tôi luôn từ bỏ việc đi bộ.
Tôi có một người bạn, và công ty đã đặt mục tiêu 5.000 bước mỗi ngày. Các chỉ số do ứng dụng dành cho thiết bị di động đo lường sẽ được thưởng cho dù ai hoàn thành trong tháng này. Nhưng cô ấy không phàn nàn trong một ngày. Chỉ 4 km đi bộ cho 5.000 người. Nếu bạn làm việc chăm chỉ, nó thực sự có thể được hoàn thành một cách nhanh chóng.
>> Lệnh cấm xe máy có khó chịu như chúng ta nghĩ?
Nhiều bạn trẻ ở công ty chúng tôi đi làm về, về nhà là đi tập gym để ngực nở, đùi to. Nhưng sức chịu đựng rất kém. Công ty tổ chức chuyến phượt đã thuê một người khuân vác thức ăn và nước uống, nhưng chỉ cách họ chưa đầy một dặm, họ thở hổn hển và muốn bỏ cuộc. Ngày nay, nhiều bạn trẻ cũng giống nhau, khoe ảnh đi tập thể dục hàng ngày, nói rằng mình đang bồi bổ sức khỏe, nhưng để đi ăn ở quán cách công ty 500 m thì cần một hoặc hai người đi taxi kỹ thuật. Nói đến đây, tôi thấy nhiều người Việt Nam có tính cách rất khác nhau.
Trong cuộc họp công ty, sếp được mời lên phát biểu nhưng ai nấy đều im như thóc. Sếp bỏ đi rồi anh ta lại tiếp tục khoe tài ăn vạ. Đi họp xóm, phòng mời góp ý, tôi không nói gì, nhưng ngày nào cũng vùng vẫy nơi gió lớn và hát karaoke.
Quay trở lại lịch sử của thể dục và sức khỏe, tại sao tập luyện thể thao tích cực tốn kém (rất nhiều) và tốn thời gian, nhưng tại sao không ai muốn đi bộ khi có cơ hội? Nhìn những con đường mòn đi bộ đường dài ở nước ngoài, tôi mơ thấy hàng nghìn người đi bộ trên đường phố của đất nước chúng tôi.
Thiên Tùng
>> Bài viết này không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.