Có lần tôi đọc sách với một người bạn trong Hội đọc sách điện tử và nói rằng từ ngày mua máy, bạn nên tự tin đọc sách trong quán cà phê. Đọc giữa chúng. Khu rừng nơi mọi người nhìn vào máy tính xách tay, điện thoại, đánh máy và lướt web tạo thành một sự tương phản rõ nét. Bạn đã nói rằng ấn tượng mà mọi người đang nghĩ và đang nghĩ: “A, một con mọt sách, đọc bao nhiêu sách cũng không biết, mình luôn chiếm ưu thế.”
Kể từ đầu tháng 12, các chị em nội trợ, Tôi yêu cầu kế toán đổi tiền mới. Vì vậy, nhiều nhân viên ngân hàng phải nặng mặt, phù phiếm. Tôi cứ nghĩ lì xì cũng là quà Tết cho các cháu, vậy tiền đâu mà vào? Tại sao đổi tiền? Tại sao tôi phải đau khổ và lo lắng vì sợ phải so sánh tiền lì xì nhiều hay ít? Tôi có nhiều cháu nội, ngoại và anh em họ. Tôi sẽ tặng sách thiếu nhi cho học sinh tiểu học. Các bạn trẻ sẽ cung cấp sách khoa học và cuộc sống.
Bây giờ giá trung bình 1 cuốn là 50-70.000đ, giá quá rẻ nên không phải ai cũng phàn nàn về giá. Nhiều năm qua, nhiều người đã thống kê kiểm tra, mỗi người Việt Nam không được đọc một cuốn sách trong một năm, đồng thời than phiền, tố cáo giới trẻ lười biếng nhưng chưa có hành động cụ thể để truyền bá văn hóa đọc. Dù lười đọc sách, uống cà phê với bạn bè nhưng mọi người đều sử dụng laptop, máy tính thay vì để con cái chúi mũi vào Facebook.
Hien Duc
>> Không hẳn với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây.