Khi cháu đầu được 22 tháng thì tôi sinh cháu thứ hai. Tôi đã trải qua những khoảng thời gian rất khó khăn. Bất cứ khi nào nhớ lại tôi đều nghĩ mình là siêu nhân có thể vượt qua nó. Tôi sinh con thứ hai cách đây vài tháng và đứa con lớn của tôi có biểu hiện bất thường. Sau khi sinh, tôi ở bệnh viện hai ngày (đứa lớn ở với tôi), sau đó tôi về nhà. Các cháu lớn sợ lạc mẹ nên khi ăn uống, tắm rửa, đi vệ sinh đều nhờ mẹ giúp, không cho ai động vào.
Sau một thời gian, bé có biểu hiện tâm thần bất ổn, hiếu động, dễ đánh bạn. Khi con thứ hai được ba tháng, tôi phải đưa con đầu vào khoa tâm thần của bệnh viện nhi. Bác sĩ kết luận đứa trẻ sơ sinh bị co giật dữ dội suốt ba năm, một phần nguyên nhân là do khởi phát sớm.
Sau khi kiểm tra, tôi đã thay đổi hoàn toàn cách chăm sóc trẻ sơ sinh. Tôi dùng máy hút sữa để cho em gái uống trước, sau đó cho em bé bú và giải thích rằng có em “uống sữa mẹ tốt cho con”. Khi tôi chăm sóc một đứa trẻ, tôi rủ những đứa trẻ lớn hơn cùng tham gia và cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc khi có chúng. Trong gia đình, sếp được ưu tiên hơn tất cả mọi thứ: tối ngủ với mẹ, ngủ trong nôi, không phải chịu khuất phục trước bất cứ thứ gì …
>> Nhờ cách dạy con tự lập từ hai tuổi Kết quả có được nhờ trải nghiệm
Khi tâm lý anh ấy dần ổn định, tôi khéo léo tâm sự tình cảm của mình dành cho đứa em của mình với đứa trẻ, nó thương chị và nhượng bộ. .. Sau khoảng sáu tháng, em bé lớn trở nên rất yêu thương và chăm sóc cô. Khi bé được 1,5 tuổi, tôi dạy hai con ngủ riêng. Một đêm, đứa lớn nhớ mẹ và mong được vào phòng ngủ cùng nhau. Ôm mẹ vài phút, mẹ lẩm bẩm nói với tôi “Mẹ sợ mẹ khóc” Cho đến bây giờ, khi đã tám tuổi, hai chị em như hai chú chim non quấn quýt bên tiếng Quan Thoại. Hiện tại, tôi không ép đứa lớn phải cho cháu bất cứ thứ gì, và tôi cũng chưa bao giờ nói với cháu những câu như “con phải nhường nhịn mẹ”. Thay vào đó, tôi luôn làm công bằng nên đứa bé cũng rất dễ thương, không có hoa khôi hay ngỗ ngược và bướng bỉnh. Tôi dạy các con tôi về tình yêu thương và sự chia sẻ.
Tôi vẫn đang dạy, và luôn khuyến khích hai bé làm việc theo nhóm để hai bé có thể chơi với nhau như những người bạn. Mỗi sáng, nhìn hai đứa con chào mẹ rồi lại phóng xe đạp lên tầng hầm để đi học, tôi thấy những vất vả đã trải qua thật đáng quý. Yêu con nhiều hơn, khiến con cảm thấy được bảo vệ và an toàn, và tin tưởng con hơn. Tôi tin cô ấy sẽ vượt qua được nỗi sợ hãi sau một thời gian.
>> Bài viết này không nhất thiết phù hợp với quan điểm của VnExpress.net. Xuất bản tại đây .
Yennguyen29111979